Siêu biển cả đời cầm súng cầm bút

Thiên Sơn

– nhà văn Siêu Hải, tên thật là Nguyễn Siêu Hải, sinh ngày 2 tháng 7 năm 1924 tại Hà Nội, Hạ Thái thuộc huyện Thanh Trì. Từ năm 1957, ông là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Do tuổi cao, sức yếu, nhà văn Siêu Hải đã từ trần lúc 16h25 ngày 21/9, hưởng thọ 89 tuổi. Là dòng máu của 12 đời trí thức, thương gia nổi tiếng Hà Nội. Sau khi lấy bằng cử nhân, ông gia nhập quân đội và theo học trường võ thuật đầu tiên, đây là lần thăng cấp đầu tiên của Chen Guoran vào năm 1946. Sau khi toàn quốc kháng chiến bùng nổ, Siêu Hải trở thành một sĩ quan trẻ tuổi và chiến đấu trên các mặt trận ác liệt. . Hầu hết trước khi trở thành nhà văn.

Đồng đội thường gọi Siêu Hải là “Thần pháo”. Sở dĩ có danh hiệu này là do anh có mặt từ đầu kháng chiến chống Pháp, trở thành một trong những chỉ huy trẻ, có nhiều đóng góp từ khi thành lập những đơn vị pháo binh đầu tiên của quân đội ta. — Trong chiến dịch thu đông năm 1947, Pháp đã điều một lực lượng rất lớn ra Bắc Việt để tiêu diệt các sứ quân kháng chiến của ta, Siêu Hải là một trong ba đại đội trưởng pháo binh trực tiếp chỉ huy trận đánh. Sông Lô nổi tiếng. Trong những ngày đầu, pháo binh ta không bắn trúng tàu địch vì pháo cũ, không đều, thiếu kinh nghiệm. Không khí hỗn loạn cực độ bao trùm. Lực lượng địch từng chiến hạm ngoan cố chuyển quân và vũ khí đến gần sông La, không ngăn cản được. Cuối cùng, chính Siêu Hải là người đề xuất lái đại bác trực tiếp ra bờ sông Lô. Được sự đồng ý của chỉ huy cấp trên, trận đánh “dày đặc” này đã tiêu diệt nhiều tàu chiến của địch, chặn đứng bước tiến của địch trên sông Luộc, góp phần quan trọng vào chiến thắng thu đông năm 1947. Địch động viên toàn quân đánh trả quyết liệt từ bắc chí nam. Sau khi lập được chiến công vang dội đó, chính Siêu Hài đã dẫn nhạc sĩ Văn Cao đi thăm sông Lô, kể lại những giây phút chiến đấu anh dũng của quân ta, là cảm hứng để nhạc sĩ sáng tác “Thơ nổi Sông Lô”. Ngôn ngữ. Cũng chính trong trận chiến này, Siêu Hải đã nảy sinh khát vọng viết tiểu thuyết Song Luân và hoàn thành cuốn sách quan trọng này 34 năm sau.

Một cột mốc quan trọng khác trong cuộc đời của Chỉ huy Pháo binh Siêu Hải là ông được bổ nhiệm làm chỉ huy Pháo binh trong trận Tongkat. Trận chiến biên giới bắt đầu vào năm 1950. Dưới sự chỉ huy của Xiuhai, trận đầu quân ta bị tổn thất nặng nề. Đối với địch, nó đã góp phần to lớn vào thắng lợi chung của trận đánh, giải phóng một vùng biên giới rộng lớn.

Sau đó, Siêu Hải tiếp tục tham gia các trận đánh quan trọng khác, từ Điện Biên Phủ đến Vĩnh Linh, Khe Sanh, Đường 9 … cho đến khi Chiến tranh 30 năm kết thúc thắng lợi.

Nhà văn Siêu Hải .—— Ngay từ đầu, ông đã giữ chức vụ chỉ huy cấp bộ phận, ông Siêu Hải lần lượt là chỉ huy trưởng cấp đại đội và sau đó là trung đoàn pháo binh. Pháo binh một thời chống Pháp được nối liền cho đến khi pháo binh ta trưởng thành và trở thành lực lượng hùng hậu, gieo rắc nỗi kinh hoàng cho quân thù. Sau gần 40 năm đấu tranh không ngừng nghỉ, Đại tá Siêu Hải nghỉ hưu, từ đó ông dành nhiều thời gian cho việc văn chương. Tập Hải lại bắt đầu một cuộc hành trình mới đầy khó khăn, viết hàng nghìn trang sách. Cuộc đời của Tập Hải được chia thành hai giai đoạn. Bình phong là tác phẩm viết trong thời Kháng chiến, khi ông còn là tư lệnh chiến tranh và thích bút mực. Đây là cuốn hồi ký dày 30 trang, sau khi hoàn thành sẽ được gửi cho nhà văn Nguyễn Huy Tưởng, sau đó được in trên Tạp chí Văn nghệ Đặc san Triều Tống. Cuốn sách này mô tả một cuộc hành quân của lực lượng pháo binh ta, đầy khó khăn, nguy hiểm và nhiệt huyết cách mạng của những người lính trẻ. Lối viết chân thực, sinh động, tươi mới đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người, khiến các nhà văn tiền bối như Ruan Huidong và Chen Duan trở nên nổi bật trong thời đại ngày nay. Nhà văn lúc bấy giờ kể rằng khi Lang đang đọc bài “Con voi” của Siêu Hải, ông đã ném cây bút lên bàn và nói: “Nếu bộ đội viết được như thế này, chúng tôi sẽ đặt bút xuống”. Tác phẩm này cũng được đưa vào cuốn “Văn học cách mạng và kháng chiến”, được đưa vào học từ những năm 1950, và Siêu Hải trở thành một trong những nhà văn quân đội trẻ tham gia tranh luận về Việt Nam. Chuyển ra bắc năm 1949, sau đó trở thành hội viên Hội nghị khai mạc Hội Nhà văn Việt Nam năm 1957. Khi đó, nhiều đại biểu quân đội như Hữuu Mai, Chính Hữu, Hồ Phương, Vu Tú Nam, Hồ Khải Đại, Vu Sắc … – Tác phẩm tiêu biểu nhất của Siêu Hải là tiểu thuyết “Sông Lô”, miêu tả chiến công hào hùng của quân Phao. Tham gia bộ đội trong trận Tống năm 1947. Tác giả cho rằng, nếu con voi làm tốt nhiệm vụ thì Sông Lô sẽ khó khăn hơn. Cuốn tiểu thuyết này được viết lần đầu tiên vào năm 1957. Sau đó, sách được gửi đến nhà văn Nguyễn Huy Tưởng (Nguyễn Huy Tưởng). Khi ấy, Nguyễn Huy Tưởng nhận thấy đây là một tác phẩm phong phú, sinh động, chân thực, nhưng vẫn còn một số điểm yếu trong bút pháp nên tác giả chính đã gợi ý Tạ Hải. Để thoát khỏi công việc, việc in vẫn chưa hoàn tất. Năm 1960, Nguyễn Huy Tưởng (Nguyễn Huy Tưởng) qua đời vì bệnh hiểm nghèo, Siêu Hải (Siêu Hải) cảm thấy bơ vơ. Không có nhà tài trợ cho cuốn sách, chỉ 18 năm sau, do sự giới thiệu của nhạc sĩ Văn Cao, Siêu Hải đã gặp nhà văn Sơn Tùng. Bản thân Tung Chee-hwa đã dành hai tháng để góp ý và chỉnh sửa tác phẩm. Ngày cuối cùng của Siêu Hải là vào năm 1981, 24 năm sau khi bản thảo đầu tiên được hoàn thành, và Song Lỗ được in. Cho đến nay, Sông Lào là tác phẩm tiêu biểu nhất của pháo binh Việt Nam thời kỳ đầu. Cuốn sách sống động, phong cách đơn giản, trong sáng và đẹp. Ông đã nhiều lần được các tác giả và nhà phê bình khen ngợi.

Giai đoạn thứ hai của đời sống văn học Thượng Hải là những công trình văn hóa được tạo dựng ở Hà Nội vào đầu những năm 1930 và cuối thế kỷ 18. Nó bao gồm các tác phẩm lớn như tiểu thuyết ba tập về Hà Nội: “Đi tới mảnh vỡ lịch trăng”, “Bóng chiều Thăng Long”, “Mặt trời trong lâu đài” và “Tập truyện”. Tóm tắt ngắn gọn của bài báo là “Chuyện một trăm năm Hà Nội”. Những năm gần đây, anh vẫn có hai ký ức. Những người lính của nhà văn đã nói về những giai đoạn quan trọng trong cuộc đời của mình với súng và bút.

Nhà văn Hai Xíu cho biết trước khi về Hà Nội, ông đã viết một cuốn tiểu thuyết về Điện Biên Phủ. Ông đang gặp Đại tướng Võ Nguyên Giáp để lấy tài liệu. Nhưng bản thảo đã viết được 500 trang rồi, vì viết lúc đó còn vụng về quá nên chưa hoàn thành. Tiếc rằng, ông đã hối hận trong sáu tháng và quyết định tiếp tục thảo luận về chủ đề Tăng Long Hà Nội. Theo ghi chép gia phả của dòng họ Thăng Long 12 đời, ông đã cho ra đời những tiểu thuyết văn hóa cá nhân. Người đọc có thể thấy rằng Siêu Hải đã khôi phục nếp sống, sinh hoạt và phẩm giá của người Hano một thời liên quan đến những sự kiện lịch sử tiêu biểu thời bấy giờ. Nhờ công của Siêu Hải, chúng ta có thể thấy anh hiểu Hà Nội đến từng chân tơ kẽ tóc. Từng con phố, con sông, khu chợ tạm, từng loại thức ăn, thức uống, từng kiểu nhà … Ông đều cố gắng miêu tả chính xác để lưu giữ những thứ đã biến mất theo thời gian. Mặc dù câu chuyện là hư cấu và nhân vật là hư cấu, anh ta thường có mầm mống của sự thật. Thu hút người đọc bằng sự trung thực. Và thông qua những nhân vật cụ thể như bà Diên Thái, Khánh Trung Hậu, Diệu Linh… Người viết muốn tổng kết những tấm gương cao đẹp của những cư dân Đường Langgu Hà Nội.

Điều nghịch lý là trước cách mạng, gia đình ông rất giàu có và danh giá. Anh ấy đã vất vả cả đời nên không có nơi nào thích hợp để đi chơi sau khi nghỉ hưu. Cả gia đình anh sống trong một căn hộ nhỏ vài mét vuông ở số 66 phố Hàng Khấu từ nhiều đời nay. Tuy nhiên, Siêu Hải vẫn loay hoay với từng trang bản thảo, chật chội và ồn ào trên “bối cảnh lịch sử” này. Cuộc sống đời thường của cô rất giản dị, khiêm tốn và thân thiện. Là nhà văn sau anh nửa thế kỷ, tôi may mắn được anh yêu thương, quý mến và thường xuyên chia sẻ những tâm tư trong công việc. Khi bắt đầu viết sách, anh ấy thường gọi điện cho tôi để nói về một số vấn đề, và khi viết xong cuốn sách, anh ấy yêu cầu tôi đọc nó với tư cách là người đọc cuốn sách đầu tiên. Là người có phẩm hạnh cao, anh sẽ không bao giờ quên ai, dù có động viên anh một lời, thậm chí giúp anh một chút.

Lớn lên trong một gia đình trí thức ở Hà Nội, lối sống hiền hòa hòa nhã của Saddam thấm nhuần trong từng suy nghĩ và hành vi của ông. Trong nhà lúc nào cũng uống trà sen, trà nhài, kẹo dồi hay cốm cho vui miệng. Câu chuyện nhức nhối. Tiếng cười thoải mái.

Sau này gần 80 tuổi, ông có nhà mới và cuộc sống đỡ vất vả, khó khăn hơn. Lúc đó, anh có chỗ để treo ảnh của cha mình, ảnh của học giả Nguyễn Khắc Hanh, ảnh của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, ảnh của Văn Cao và Sơn.Dong và những người bạn quý của anh ấy nằm trong đoạn văn này. Tất nhiên, đây là một bức ký họa dài, nó thể hiện cuộc diễu hành của người đồng tính từ đầu cuộc kháng chiến. Trong mỗi tập hồ sơ đều có những bản thảo dày cộp, nhiều trang bị ố vàng. Hơn nữa, trong cuốn sách này có rất nhiều bức thư của những người làm văn học, nghệ thuật như Tố Hữu, Nguyễn Huy Tưởng …, ông cho rằng đây là hành trang quý giá của đời mình. lãng mạn. Tôi thích vẻ đẹp và lý tưởng cao cả của thời đại đó, và tôi sẵn sàng từ bỏ mọi cuộc tấn công. Và vì sáng ngời ước mơ văn chương và khát vọng mang những di tích hùng vĩ vào đời, cũng như truyền thống gian khổ của cha ông, họ đã không quản ngại khó nhọc trước trường trắng vất vả, không quy luật sáng tạo trong đau khổ.

Siêu Hải được để lại cho đời do những đóng góp của ông cho sự nghiệp quân sự liên quan đến trận chiến lịch sử hào hùng, và ông cũng đầy lòng nhân ái. “, trong sáng, in đậm tâm hồn và khát vọng của một đời người.

Thiên SơnTheo Vanvn

    Leave Your Comment Here