Một “ bộ ba ” thơ nữ Sài Gòn mới
- Sách
- 2020-11-03
y hoa
– Sau 1975, Sài Gòn xuất hiện hàng loạt tên tuổi, như Lê Thị Kim, Phạm Thị Ngọc Liên, Tôn Nữ Thu Thủy, Lê Hoàng Anh, Phan Ngọc Thường Đoan, Thanh Nguyên, Lê Tú Lệ. .. Xếp thành hàng lối, tạo thành cảnh đẹp phương Nam thơ mộng, đẹp như tranh vẽ.
Nhóm ở trên hơi mạnh và một số hợp âm, đã để lại một số bóng tối cho họ trong hơn mười năm. Quan trọng nhất là Ly Hoàng Ly. Cũng như vậy, sau ngày thống nhất của thành phố đầy nghị lực này, hình tượng thơ nữ thuở sinh ra và lớn lên vẫn còn nhiều chông chênh, đầy hy vọng và nhiều bất an. Tôi đau đớn đọc và chờ đợi. Chẳng lẽ sau khi Ngựa thiên đường tung tăng, các cô gái đã xóa file ký hiệu THƠ trên máy tính cá nhân để thảnh thơi dạo phố, đi mua sắm, phải làm dâu, mê mệt sao? ‘Làm mẹ. ? Liệu việc mưu cầu hạnh phúc trần tục có thể thu hút các cô gái khỏi những lời lẽ nặng nề của đô thị phức tạp ngày nay? Nếu điều này là sự thật thì không có gì phải lo lắng cả, xin chào các nữ văn sĩ với tà áo trắng trong khuôn viên trường thơ mộng đã quay lưng với họ khi nhịp độ vinh quang ngày càng vội vã đã đến hồi kết. — Nhưng tôi nghĩ mặt hồ phẳng lặng thì sóng dữ. Liên tục tưởng như không ra gì nhưng Song Fa, Sang Leer và Ruan Famu tiếp tục xuất bản tập thơ đầu tiên, điều này khơi dậy cảm xúc của họ. Bầu trời uống nước nhìn vào một cốc nước nhỏ, đóng lại. Vô tình ngộp thở, đọc xong “Đôi mắt giấy”, tôi dần tin rằng ở Sài Gòn có một bộ ba hợp âm thơ nữ mới. Đã giải quyết, nhưng ấn tượng của tôi không rõ ràng lắm. Bỗng một hôm nghe tiếng “reo”: Đang uống nước trời trong cốc nước nhỏ (TP HCM 3/2007, NXB Văn nghệ), tôi cũng tò mò chạy lại, bắt gặp nỗi nhớ như chuông. Đường về nhà. Song Phạm’s bells mượn nỗi nhớ, nàng cất tiếng thơ lồng / hát bao năm / lẻ loi chẳng là điều hạnh phúc.
Dù vậy, Song Phạm vẫn tin vào những món quà chỉ có thể mang lại nước mắt / khi nàng thơ không còn gì, nhưng ý định của nàng là luôn gạt bỏ những yếu đuối thường ngày của người phụ nữ. Lời nói của anh ấy rất có sức mạnh và được họ hoan nghênh, bởi vì tôi đã trải qua hơn một nghìn năm thay đổi cuộc sống khó khăn và những mất mát cá nhân đau lòng: Tôi tự do chọn nô lệ / may mắn, nhưng vẫn có chim sẻ trên mây, một Hoa luôn bên tôi, tôi biết rằng nếu tôi có một trái tim chai sạn, không thể hiểu được họ. Hóa ra cô ấy tỏ ra cứng đờ để che đậy sự run rẩy. Nếu không đọc kỹ, bạn rất dễ nhầm lẫn những bài thơ Song Fa của một người. Tôi phải nhìn trời xanh lúc nào cũng thấy nỗi buồn của người đàn bà: ngực trái đau đến nao lòng, hãy thử đọc một điều gì đó / Tôi đã mang hoa đến nghe .—— Không phải Song Fa coi trọng nhịp thơ, luôn Tiếng vọng tôi trong câu chuyện nhỏ của hư vô. Vì luôn giữ câu chuyện mà mình muốn gửi đến cuối mỗi bài viết nên Song Phạm đôi khi cũng tự cắt những dòng cảm xúc của mình có thể giúp người đọc cảm nhận được bài thơ một cách nhẹ nhàng. Thiếu sót này cũng khó trách, vì thơ không dễ đối với chị, bởi chị chỉ đọc thơ khi lòng đầy ắp những uất ức buổi trưa ngột ngạt muốn trốn tránh: hát đêm là góa chồng / Em cất một nỗi niềm. Ngứa ran.
Không giống như Song Phạm (Song Phạm), người dùng thơ để xoa dịu tinh thần của chính mình, Chen Leer (Yran Y Son Y) có thể đặt tâm trạng của mình trong một bối cảnh tương tác để mọi từ ngữ va chạm với nhau. Câu khó hiểu. Tình cờ nghẹt thở của Trần Lê Sơn Ý (NXB Phụ nữ, 7/2007) dường như chuyển từ tra tấn sang giây phút bình yên, nên đôi khi cô nghĩ mình là người lạ với chính mình: mình đang trở thành người xa lạ / nghe cuồng nhiệt. Nói thật, tập thơ của Trần Lệ Sơn Ý cũng rất mỏng, không có nhiều kinh hay. Tuy nhiên, cả bầu không khí ấy lại khơi dậy những cảm xúc xót xa về thân phận con người mong manh giữa nhịp sống hối hả, đồng cảm và thương xót. Chẳng hạn bài thơ “Nơi yên nghỉ: Người con gái hồn du” / Nét mặt đượm buồn khiến lòng người / Nỗi buồn thay đổi hàng ngày theo sự thay đổi của mùa.
Nhà thơ Trần Lê Sơn Ý Ảnh: maivanphan.com
Nhà thơ Trần Lê Sơn Ý có lợi thế về sự nhạy cảm. Đời thường trôi vào thơ anh một cách tự nhiên để rồi lắng đọng theo thời gian mà những lời bào chữa được cho là khả thi. Có lẽ nàng chọn cách thơ này để an ủi nàng, thiên quốc phàm trần bình dị như đám mây đen bay qua cửa sổ sớm.Ai thèm nhìn lên trời. Dù đang nằm ở nhà sau khi bị ngã xe nhưng nhìn lại mọi thứ mà lòng tràn đầy vui sướng: Tôi như vừa lọt lòng mẹ vậy. Thoát khỏi nó và sống một cuộc sống không ảo tưởng. Sự cởi mở của Trần Lê Sơn Ý thực chất chỉ che đậy nỗi buồn của một người đã chấp nhận mọi vui buồn trong quá khứ.
Thơ Trần Lê Sơn Ý cố thoát khỏi những rắc rối thẩm mỹ, nếu không khéo dễ rơi vào chủ nghĩa tự nhiên, như văn xuôi ngắt dòng. May mắn thay, khi xem Tang vào ngày chủ nhật, cô ấy đã tự tin xác định: Tôi, một người lớn cô đơn lạc một ngày trong truyện cổ tích / tập chạy nhảy với bong bóng nhiều màu sắc / tập gọi chi, tập hồn nhiên / em, Người lớn đi một mình / lắc lư / lũ trẻ nắm tay em một ngày / Em xúc động rơi lệ hề hề. Một giọt “Nước mắt của chú hề” lưu giữ bài thơ hay nhất trong “Tình cờ nghẹn ngào”.
So với Song Pan và Chen Le Son, Yang còn rất trẻ, rõ ràng Ruan Van Pei có quyền tin tưởng rằng “Paper Eye” (Nhà xuất bản Qing Nian 1/2008) có thể mang đến một bầu không khí hiện đại hơn, nhưng Cô ấy rất điên cuồng về sự tàn phá của “thế giới không chia sẻ”. Quê hương bị chà đạp, khiến cô vụt tắt vô tính không biết bao nhiêu lần: trong tiếng ồn ào / Tôi đã tìm thấy nó / chùm hoa mận trắng vứt trong rãnh nước nhân tạo / đau lòng-buồn-mắt giấy khắp nơi Khóc nức nở. Có khi bùng lên: ngọn đèn vàng mờ / không đủ soi gương mặt nhức nhối / ngồi xổm xuống viết mà khóc.
Tôi nghe người khác khen Nguyệt Phạm về sự đổi mới hay sáng tạo, nhưng tôi lo rằng nội tạng của cô ấy có thể không phù hợp với những nhận xét nham hiểm. Khi Nguyệt Phạm tìm cách giải thích hoặc phản đối, cô ấy chỉ có vài dòng vần. Nó quý giá như bước chân của ai đó. Chẳng hạn, trong bài “Biểu tượng của vòng tròn”, cô viết: “Một vòng tròn đầy ước mơ sáng tạo / Ai cũng chạy trong cuộc sống của riêng mình / Một vòng tròn hoàn hảo” Khó có thể gọi là thành công vì câu nói giống như một sự thăng tiến bất ngờ. Nốt thăng trở thành ca khúc buồn tiêu biểu Nguyệt Phạm.
Nhà thơ Nguyệt Phạm. Ảnh do nhân vật cung cấp.
Ngược lại, hãy để lời nói xoay chuyển trực tiếp vào cuộc sống của cô ấy Cô ấy có rất nhiều bài thơ, dù là động tác bình thường của mẹ cũng sắp nghe tiếng con khóc, nước mắt ứa ra: Mẹ ngủ gục trên bàn máy tính / Mơ về một đứa bé / Những hành động non nớt / Làm trái tim cô ấy tan nát / Đủ để làm tôi hạnh phúc.
Tôi không nghĩ giấy mắt có thể thuyết phục người đọc thay đổi, nhờ Nguyệt Phạm, trái tim người mẹ trẻ này đã đập ý nghĩa hồi sinh thơ. Vì yêu em từng giờ đã có câu thơ thật ấn tượng: Ngỡ ngàng em xua tay / Lời ru đêm qua còn vương vấn. Nguyệt Phạm và Nguyệt Phạm dùng tác phẩm đầu tay để chứng minh mình là bộ ba thơ nữ mới của Sài Gòn.
Tôi tin rằng họ đã hội đủ những tiếng nói cần thiết để gọi Ngô Thị Hạnh, Trương Gia Hòa, Tú Trinh, Thanh Xuân, Phương Lan, Thiên Bảo, Nguyễn Ngọc Mai… cùng nhau tạo nên một thế hệ thơ nữ mới của Sài Gòn.
Dù chọn lối viết nào, thơ nữ Sài Gòn đầu thế kỷ 21 cũng có một điểm chung: thơ của họ bênh vực cuộc sống ngày càng buông thả của cư dân thành thị đương thời, nhưng thơ của họ cũng đầy ngang ngược hơn. Bao dung cho số phận con người hờ hững. Sự cô đơn và nhỏ bé của xã hội công nghiệp.