Đồng lúa Huế xưa và nay
- Sách
- 2020-12-21
Vân Lan (Vân Lan)
– Tôi sẽ khảo sát lại nó thay vì nhắc đến nó trong cẩm nang du lịch Kinh đô xưa hay trích của những người đăng ký xe đạp: “Ăn ta Âm phủ, ngủ Khách sạn Thiên Đường”. Động lực thôi thúc tôi gặp lại anh ấy có lẽ cũng đến từ cái tính kén chọn, quậy phá của cô bạn người Huế. Trở lại Huế, chúng tôi phải tìm ăn ở Huế, nhưng “Cuối cùng, thưởng thức thú vui này không chỉ cần hương vị, mà còn là cuộc sống, và ước muốn nếm thử đã xa xưa” (Trần Thị Linh Chi-Quan Feng’s Câu chuyện-có thể nổi).
Cũng như nhà văn người Pháp Gustave Flaubert nhớ lại món ăn đầu tiên trong đời của mình, các món ăn có vị không ngon cũng không dở. . “-Thường liên quan đến địa danh hoặc tên của nhà sản xuất mà họ nếm thử lần đầu tiên, ví dụ như nhà thơ Trù Vũ viết về Bánh ướt Rồng Vàng, Bánh nậm La Khê, Bánh canh Tôm Thuận An, Bánh cuốn Đinh, Cơm nếp và Bài thơ Gà Nguyệt Biều. , Gạo sen Tịnh Tâm hay TN Hỷ Khuông ca ngợi bánh bèo Tây Thượng, chè Cồn Hến …
Nhà máy hủ tiếu là một truyền thuyết nhỏ phá vỡ hoàn cảnh trớ trêu của lịch sử xứ Huế, bên cạnh cung đình, mặc dù xưa Nhà hàng kinh khủng nhưng nghe nói cửa hàng này có gia phả khủng, sinh ra ông Tống Phước Ký vào năm cuối thế chiến thứ 2, 1914-1918.
Tên là “Âm Phủ”, Đây chỉ là tên của một người bình thường đã từng làm nô lệ, sống ở thời này mà bán lấy ma chọn tên! Cái tên này tự nhiên đi vào âm điệu cổ xưa của câu ca dao: “Từ khi kinh thành thất thủ.” , Phương Tây đã giăng dây thép trên bản đồ quốc gia của người hầu Kham Chen Com Am Phu của Nham Len Dinh. … “
Quán cơm này được xây dựng từ đầu thế kỷ 20. Nằm trên khu đất hoang cạnh cánh đồng An Cựu nên có tên là Đất Mới. Nhìn vào bản đồ Huế xưa, Đất Mới Moi là một vùng ngoại ô hẻo lánh ở phía đông của Tòa Khâm, bị ảnh hưởng bởi đồn quân sự De Courcy, kho đỏ, kho xanh, các sinh viên thực tập, những người thổi kèn và những người lính thuộc bộ phận Matt Tham. Được bảo vệ cẩn mật … Vì vậy, Đất Mới trở thành tụ điểm của gái mại dâm.
Một cô gái quê Bình Khang không rõ “con đĩ giấy” có nên “dòm ngó” hay không, nhưng để Có bốn năm người ở đó. Quyền lực của Tú Bà là chị L. (chồng theo phái Hoàng), chị Bố T., chị Ch. Và chị C. (đầu bếp sau của Tể tướng Phan Văn Kio) và Tống Phước Thới. Mạnh mẽ như chồng mày Còn giáo sư Nguyễn Hữu Thủ trong bài “Quán cơm Phúc ở Huế” (Tuyển tập Mê Huế số 11-2000) Cũng như bà Chúa Tám ở sòng Công Long, đâu đâu cũng có. Được sự bảo trợ của mật thám Pháp Sogny, ở khu Tây mới, những người lính về đồn và người tình của họ là Lâm ly phải có cảnh chia tay trong đêm: “Tiếng kèn chín giờ” (đi ngủ) : Ngủ). Kẻ áp bức “(gọi: điểm danh) …” .
Chính phủ Quan Âm là nơi ăn chơi thâu đêm trong hội vạc. Ăn “hủ tíu” ăn đêm ở Chợ Lớn: Họ là chủ làng, là dân chơi, là khách của các rạp hát Ba Tuấn, Morin, Sân khấu đêm khuya Tân Tân… Giữa đêm khuya, chập chờn lúc chuyển thế kỷ, trong một khu vực không có nhiều đèn mạch, một người bị Ngọn đuốc chào mừng các nhà hàng bừng lên vì cái tên “Cơm Âm Phủ” đã gợi hứng cho ông Bửu Thư câu thơ sau: “Tôi muốn ăn một đĩa cơm trữ tình / Có quán An Phú có ma. .
Ban đầu, Quan An Fu bán một loại “gạo” đặc biệt gọi là “An Fu rice”. f Những thứ xắt nhỏ như giò, chả, thịt, chả, ruốc tôm, giò, dưa, dưa leo …, ăn với một ly nước mắm pha loãng. Đây là chương trình “ăn nhanh” nhằm đáp ứng nhu cầu của những khách hàng có nhu cầu muốn nấu nhiều món nóng khác nhau vào đêm khuya, tiện lợi, rẻ và khá nhanh. Đây là món ăn ít mua làm quà Phố Huế bán ban ngày nên chỉ cần băm nhỏ trộn với cơm là có thể phục vụ dân chơi, tối ăn cũng dễ. Tình hình cũng giống như ở Sài Gòn ở miền Tây, “cơm nhà hàng” được các doanh nhân mua lại là thức ăn thừa trong các nhà hàng rồi đem bán cho các quán chiên ven sông. đường. Có câu: thêm gia vị làm cơm, như có câu: “ăn cơm, uống nước, ngủ lề đường” (Rabiot là bữa ăn tiêu chuẩn của lính Pháp). Nó cũng gần với “Xà phòng” sau Tết ở Vũ Bằng. [Truyền thống “thức ăn nhanh” này cũng được lặp lại với sự chuyển đổi của Am Phu Rice, một nhà hàng có tên “Bo-bo Congee” sau năm 1975. Túi lúa mạch, kiều mạch giá rẻ được các nước chị em ủng hộ. -Bo sẽ nấu và chuẩn bị trong vài giờ liên tục, đun nóng bất cứ khi nào khách hàng cần thịt và gia vị. ]
Ngoài ra, theo túi tiền của khách, cửa hàng sẽ phát triển mạnh trong tương lai. Ngày càng có nhiều món ăn khác cũng ngon và rẻ như cơm niêu An Cựu hay cơm tám cá basmati ăn với “cá kèo kho tộ, cá cơm kho tộ” hay dưa cải và thịt chấm nước mắm Nam Úc ngon …- — Cửa hàng này cũng có bán nem Huế, nem tươi có thể nướng và luộc ăn ngay, để vài ngày là hỏng cho khách uống. Dù thế nào đi nữa thì mọi thứ đều tươi ngon và rẻ vì tất cả các đặc sản đều được thu mua từ các vùng sản xuất của Huế như cá bống, hến, hến với nhựa thông, cá thu, cá, bí đao Thuận An; thịt lợn, thịt bò và Thanh Long. Cầu lò mổ, có tám cây cầu ở Mutongdong tại quán giò.
Thời kỳ “nhổ tận gốc” của Quan Âm Phủ là vào khoảng năm 1936, khi vua Baodai cho khánh thành công trường nhà Lê. Sân vận động Olympic Đất Mới được đặt tên là Sân vận động Baolong để kỷ niệm ngày sinh của hoàng tử mới, nhưng người ta từng gọi nó là Đó là sân Tự Do hay sân Đất Mới, rộng hơn sân vận động bình dân. Đó là trang “xép” chợ Đông Ba. Đây là sân vận động độc đáo ở miền đông nước Pháp với đường đua xe đạp (sân vận động ticketlodrome). Năm 1936, vũ điệu vòng tròn Đông Dương được tổ chức tại nơi này, kết quả là các cô gái trong Quan Âm Phủ (Quan Âm Phủ) trong trang phục áo dài đã thịnh vượng và biến thành một căn phòng lát gạch rộng rãi, nơi mọi người ăn uống. Người hâm mộ thể thao hoặc các cầu thủ trẻ và già. Với sự quay lén của gái điếm, bầu không khí tối tăm của khách sạn An Phú ban đầu hoàn toàn biến mất dưới ánh sáng của ánh điện.
Vào đầu những năm 1940, bản thân tôi đã đến trường diễu hành Sân vận động Trái đất mới này mỗi lần để kỷ niệm nữ anh hùng người Pháp Jeanne d’Arc, hay “Maréchal! Maréchal! Chúng ta đây!” Từ Pháp trước mặt “hay” Stand up! Belle Jeunesse “(bài sau có nghĩa là” Này Thanh Niên! Đứng lên! “, Nhưng bọn trẻ hát dở thành” Gạt mặt đi! “.) Lúc đó, Thực dân Pháp bị chủ nghĩa quân phiệt Nhật uy hiếp nên Ducoroy Sports bắt tay vào tranh đấu với dân tộc Việt Nam, quên đi sự chống đối và vùng lên. Chúng tôi còn là những đứa trẻ, không có tiền mua vé nên thích “đi tour” và thường phải bạt tai hoặc đá. Nhìn từ góc độ thời thơ ấu, Sân vận động Tự do lớn như Đấu trường La Mã, đây là nơi đầu tiên mà Minh Quốc Dân Đảng ở Việt Nam lãnh đạo một cuộc biểu tình lớn, cuộc diễu hành treo cờ đỏ mà tôi chỉ mới thấy. ..
Mấy ngày nay mình được người lớn cho ăn mấy lần ở Âm Phủ, cái mùi quán này khiến mình mong con lớn lên sẽ gặp nhiều may mắn, tiền bạc rủng rỉnh. Sau khi nhiều người khác đến “trả thù” cuộc đời tôi, âm lịch trôi qua và một số sự kiện quan trọng xảy ra, như di tản, tái định cư cho dân, chính quyền quốc gia, du kích kháng chiến, Tây càn quét… Tôi dần trở nên vô tư khi học cấp ba. Cho dù trường tôi theo học giống như trường Lycéum Việt Anh (Lycéum Việt Anh), trường Huế chỉ cách đó một dặm cho đến khi tôi không bao giờ có dịp đến quán ăn và sân vận động Âm Phủ nữa.
Tôi vào Sài Gòn học y khoa năm 1952, sau đó một mình không bao giờ trở lại Huế, nhưng tuổi thơ của tôi kéo dài đến tháng Hai năm ngoái, mãi đến 49 năm sau mới có dịp về thăm lại. Trên sân khấu cũ, Sân vận động Trái Đất Mới cũ, mà bây giờ tôi nghĩ là rất lớn, nhưng khi thu nhỏ lại rất hẹp, nó trông giống như một sân thể thao bình thường của Mỹ. Còn sân đua xe đạp bê tông trước đây tôi thấy nó cao ngang với thành đập, nhưng bây giờ nó không ngập nữa … Quán cơm Âm Phủ chỉ là một ngôi nhà một tầng trên đường Nguyễn Thái Học 35, hai tầng 1 và 2 đủ rộng. Có thể tổ chức đám cưới dưới 30 bàn. Rõ ràng, về cách nấu, yêu cầu về khẩu vị của các món ăn đã được nâng cao ngay từ những ngày đầu, các món mới như dưa chua, canh cá, cơm lam cho đến món lươn. Chà, có nhiều môi trường, bò kho mắm tép, mắm hào, sung … — Quán này đông khách, vì nằm trong nhiều quán ăn gần khách sạn lớn nhất Huế bên hữu ngạn sông Hương, cách Shiba. Đến khách sạn Moline. Lý do cho sự thịnh vượng chung của Huế là nền “kinh tế thị trường” luôn chào đón các doanh nhân đến đầu tư và khách du lịch.Quần thể di tích lịch sử Yoka Huế đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa của nhân loại.
Đối với tôi, hầu hết những cảnh xưa ở Huế đã hoàn toàn thay đổi, nên suy nghĩ của tôi không còn dấu vết xưa nữa. Dân cư càng đông thì phòng mù càng kém đẹp. Thành thật mà nói, do sự mở cửa của ngành du lịch, Huế cũng đã có nhiều tiến bộ tích cực. Nét cổ kính.
Nhà hàng Âm Phủ đã có tuổi đời hơn 80 năm, theo tôi, đây là một sự thích nghi tốt của một nhà hàng tối nghèo ra đời ở làng Bình Khang. Vào đầu thế kỷ trước, người ta thưa dần đến hàng quán khang trang, đón tiếp du khách thập phương với những món ăn ngày càng ngon, nhưng vẫn giữ được một số nét đặc trưng truyền thống. Còn khách sạn Tianyang New gần đó thì sao? Nó thực sự đã mang lại cho tôi một cái tên hay, chỉ để quảng cáo.
(Trích “Tản mạn”: Nằm mơ và Ăn cay, Nhà xuất bản Hội Nhà văn, Phương Nam Book, 2012)