Dưới trăng bạc (bài thơ)
- Sách
- 2020-12-26
Lâm Hanh (Lâm Hanh) -trên trăng, ngón tay gầy guộc, trắng bóng, từng ngón tay thiếu nữ bóng bẩy, ngón tay nụ hôn đã từng tỏa sáng, lãng quên, đau đớn, bỏng rát cả mùa hè, sự thật trần trụi Hãy yên lặng. — Khi mất tình yêu hay chia tay đĩa cơm, bạn đã ngồi trên cung trăng bao lâu, và bạn sẽ ở lại dưới ánh trăng bao lâu?
Thành phố Đà Lạt, ngày 18 tháng 3 năm 2007
— Đêm Cận Lan
Con đường băng tháng năm qua ngàn con sóng đổ từ nam chí bắc, ánh đèn
Cam Ranh’s city về đêm dùng ngôn ngữ say đắm nói chuyện phố phường mới tiếng Cảng đêm sâu thẳm Cá lắc lư ồn ào, tiếng còi chìm, cánh tay mênh mông tán sao tình em. Tháng 4 năm 2010
Em nhớ tóc – Mấy hôm nay mưa dầm dề trên môi, em mơ thấy hoa vú gầy. Tôi không thể tìm thấy anh ấy bơi trong những cây lúa ngắn và ngủ quên trong buổi chiều – những ngày này, tôi nhớ bạn rất nhiều, rất nhiều ngày rừng, đầy hoa và sự sống màu mỡ, mây thấp, không tĩnh lặng. Những ngõ hẹp, hồn với đôi chân trống vắng em lững thững khép hờ, những chòm sao vọng đêm mưa nhỏ vẫn mưa từng ngày, đáy thung lũng em vẫn đục ngầu buồn, mắt em chẳng thể như Còn xanh như em về nhà mê tơi tóc … – Cam Ranh-2007 Mưa Hè