Nỗi buồn (thơ)

PhanTửNho

– Nỗi buồn

Tôi không biết tại sao tôi lại có quá nhiều nỗi buồn cho thị trường trong lòng. Họ chạy đua để quảng cáo, trình diễn và kể. Tôi buồn trong tình trạng hôn mê! – Tôi đã mua tình yêu mà tôi mơ ước cho tình yêu và mua một mùi hương ngọt ngào, mặc dù tôi thường mua những thứ là đào để tiết kiệm mùa giáp.

Tôi luôn mua tình yêu mặn nồng của mình. Tốc độ của tôi là một niềm vui nho nhỏ

Tôi mua cho dù thị trường có buồn không, bán hàng làm mồi với bóng rượu lấp lánh của tôi tràn vào ban đêm, giọt buồn rải rác, thị trường biến mất , Ai chống lại nỗi buồn của tôi!

— Gió

hanh hao vào buổi trưa, mong được khám phá một chút gió. Ngoài những khu vườn khô, ánh sáng mặt trời cũng có thể uốn cong ngực của sữa non. Anh đang đợi em, chờ nỗi buồn, đợi gió nhẹ để chờ đợi, em hy vọng mình có thể treo trên bầu trời, em chỉ muốn treo trên một đám mây nhỏ, để che đi khát khao của mình. Khi tôi trở lại, đó là một cơn buồn. Mỗi ngày, mỗi ngày, tôi qua đi với gió. Anh vẫn biết em, nỗi buồn tan vỡ. Anh vẫn đang đợi, và một cơn gió thổi đến.

Mất

Tôi chạy xung quanh tìm kiếm b. Cơn bão đang rơi, làm tan nát trái tim và nước mắt và sự sụp đổ của tôi, nhưng tôi đã đặt hy vọng cao, trôi nổi trong vịnh gió …

Ông lão run rẩy ngón tay và lang thang trong sa mạc, đôi mắt nóng bỏng, nóng bỏng, ông cố gắng mang lá kim loại trở lại đồng thau. Các bộ phận nên đi đâu sáng nay … Bây giờ mọi thứ rơi xuống có thể rơi Tôi phát hiện ra. Tôi đã tìm thấy nó ở đâu?

    Leave Your Comment Here