Thôi miên (Nhóm thơ)

Hoàng Vũ Thuồng-Thôi miên-Cuộc sống không cầu xin sự sống, rác rưởi không có nhà – Thế giới tràn ngập mọi thảm họa và cơn bão trên bầu trời tràn ngập cây cối.

Ngày 27 tháng 1 năm 2005

Nếu

Nếu trái đất bất ngờ di chuyển trái đất trên trái đất. Sự nhiệt tình do cơn bão để lại, những cơn sóng xoáy sâu trong cơ thể – nếu cánh đồng trắng xóa và sa mạc giận dữ, có chín đám mây máu – hàng ngàn đám cháy theo sau là những đợt phun trào bất ngờ, lưỡi đỏ và bụi – – có thể bị phá vỡ trong vòng tay của một người phụ nữ – chắc chắn gấp hai mươi lần tro tàn – khi trái đất nổi lên như ngọn lửa – ngọn tháp bị bỏ hoang trên vỉa hè mà không có vết sẹo của những người không tôn thờ nhà thờ, Tiếng chuông ngân vang dọc theo lá và gân cỏ, kéo dài đến hai bên của Chúa Jesus giống như đám mây trên thập giá, chiếc xe bán tải đã quay trở lại và biến mất – đôi tai phát sáng phía trước lái ra khỏi chiếc xe màu đen sắp rơi xuống Trên người bán hàng rong ướt đẫm mồ hôi, qua tiếng hú hoang dã và giấc mơ bị khóa chặt bởi cây gậy gỗ – âm thanh của sự ngưỡng mộ nổi lên trên bánh xe với chuỗi bánh xe, giống như một con chó với một con chó trên bước của một con chó biết đi – Cái bóng của tòa tháp rơi xuống sàn nhà thờ vắng vẻ che kín cơ thể tôi, với quần áo rủ xuống các góc và vươn tay ra. Nó bắt đầu một ngày cay đắng, thu gom tất cả đống đổ nát và rác rưởi, và dọn sạch những bức tường cây cọ. Cách. Cơn gió biển cay đắng đang thổi bay xác chết trong công viên

Tôi treo ngọn lửa.

Tâm Tâm, ngày 25 tháng 6 năm 2007

Thân thiện

Hai dòng sông lặng lẽ rơi, hơi thở ngừng thở, mọi thứ ngăn dòng chảy cảm xúc giữa cồn cát -Có thể đã ngủ 1000 năm, thay vì thức dậy hoặc chết vì chết thay vì chết – như cái đuôi của con chồn vẫy như một con rắn và bò như một miếng giẻ để loại bỏ thuốc lá ướt rải rác.

2005/3/7

— Suy nghĩ vTrong một vội vàng

1

– Bắt đầu từ một khu vực nhỏ, mỗi ngày đều có các nhãn hiệu, nhà hát, hiệu thuốc, vỉa hè, độ cong ảo, thực tế, những cây cầu gãy tượng trưng cho những khu rừng khô trong số các ví dụ. Nỗi đau sẽ phản ánh những thay đổi trên bầu trời xanh

2

– Một năm vẫn không thể thoát khỏi khu vực rắc rối. Chiếc áo choàng đến trái tim, nhưng xác chết

3 — Tôi không thể thoát khỏi vòng tay đang giương lên trong cuộc đời mình Sốc, tôi không biết những suy nghĩ tập trung trên sợi dây. Tôi xin lỗi bài thơ này đã thoát ra khỏi cơ thể.

Ngày 28 tháng 5 năm 2007

    Leave Your Comment Here