Một số phương ngữ và phương ngữ của Guangyu (1)
- Sách
- 2020-10-30
Lê Minh Quốc
– Trích lời Lê Minh Quốc, tác giả cuốn sách “Người Quảng Nam”
8 .
Khảo sát về Tiếng nói Quảng Nam là một dự án lớn và cần nhiều người đóng góp. Nhiều giới tính. Quảng Nam-Đà Nẵng không chỉ có phương ngữ, cách phát âm khiến nhiều người khó nghe, khó hiểu, ở những nơi khác cũng có tình trạng tương tự. Nhưng đây là linh hồn của mọi nơi. Chỉ cần nghe âm thanh, người ta có thể nhận ra bóng dáng của quê hương – đã có một thời, tôi cảm thấy:
Dáng người nhưng thanh âm như giọng ta, đất nước trên môi ta thương ngàn người. Cây số – Tại đây, sau khi đọc bài báo của nhà văn Ruan Tianhan đăng trên “Baoan Daren” và “The People” (NXB Đà Nẵng, 1999), tôi thoải mái thảo luận về giọng Quảng. Hãy thử đọc bài viết này, chúng ta ít nhiều có thể hiểu được cách phát âm của người Quảng Nam:
Tiếng A quê tôi đã thành OA VAN E, AOA O …
Không nên chúng ta có thể xem cách phát âm của họ Cũng như OAI UA (như nhớ: nhớ chuyện cười); OI to UA (như đã nói: nàngneng); ăn uống (như muối mặn: muối) … Có một câu chuyện, một chàng trai ở thành phố Đà Nẵng nhìn thấy bức tường. Có thứ gì đó đang bò trên đó, gào thét với người bạn mới từ Sài Gòn sang Quảng. :
– Này, có cua! Đúng là đồ ngốc!
Đứa trẻ đến từ Sài Gòn ngạc nhiên, lập tức ngóc đầu dậy, không thấy con cua nào cả! Tôi thấy … một con thằn lằn!
EY chuyển thành ECO (như tắt đèn: light. AM thành OM (như: beo) … và đặt câu hỏi, người ta thường dùng các phương ngữ: ri (như vậy), rứa (do đó), răng (dấu hoa thị) , Tổ chức (địa điểm), hy (eh), v.v …; sau khi nghe nó, một câu trả lời khác: n (n), tê (đó), ni (đây), chúng tôi (trên), chờ đợi (bây giờ), zhi (gì) Khoan đã … Tôi đoán họ đang nói gì:
Chúc may mắn, nếu không ngày mai tôi bơi trên trời rất lâu. Từ “thiên đường” có thể hiểu như một tính từ mô tả một hành động.Tử vi; Vi phạm nội quy – chẳng hạn đứa con trong nhà không ngoan, quá hư hỏng, mẹ mắng: “Ừ. Nhưng để diễn đạt cùng một ý nghĩa, người ta dùng từ” hoang “ở mức độ thấp hơn, Như: “-Cô là một nữ tu dã man. “Nghịch tử gọi là“ bậy bạ ”, ví dụ:“ Trò ngu xuẩn, anh ta lấy kéo cắt râu con mèo. “Đọc lại:
Đến mùa men, chuối héo, lúa ngả vàng, toàn thân ốm yếu, bò hết cỏ, hồ lô, dâu tằm phơi khô, hạn quả khô, phơi nắng, phơi nắng, phơi nắng đầy đủ. Đầy đủ. Bất thường trần, quạt tay chìa ra – “ô” ở đây là ao, “phun cạn” nghĩa là nước trong ao cạn kiệt, chỉ còn xăm nước, tương tự, rất ít “ô li”. ; “Mùa thu” là mãi mãi, chỉ một hành động lâu dài – ví dụ, bài thơ “Mưa sẽ chỉ mưa mãi mãi” của Lu Tonglu, người Quảng Quốc hiểu “Mưa sẽ chỉ mưa”; “Chỉ đùa thôi”, tôi có thể hiểu, tùy theo ngữ cảnh Rất dễ khiến bạn đỏ mặt, đỏ mặt, những câu nói đùa, chẳng hạn như: “-Đừng đùa, trời sắp mưa, về nhà nhanh lên”; “Kỳ quái” là ngại ngùng và mắc cỡ; và “kỳ cục” là rất xấu hổ, đại loại vậy , Người ta còn nói “kẹt” … “Bí” cứ quấn lấy nhau, không lối thoát, như câu hỏi sau: “Sao buồn mà mặt mày bí xị thế này?” “Nhưng” rị “bị kéo lên, đại loại như:” -Những ni cô nặng trĩu, bay tới tấp vào đầu “;” Túi “tối,” Túi “tối … Lại đây , Biểu thị mi của tôi cháo ngọt với đậu ngọt, một bát trà thơm, tôi không có khoai tây chiên để ăn, một thức uống ngọt và thơm – nói “biểu hiện”; “lừa dối” có nghĩa là cám dỗ và mời chào; “rất mềm” Mềm mại lắm … Trong ca dao cổ có nguồn gốc từ Quảng Quan, có câu tục ngữ:
Con tằm là năm kén rể, kén rể mới trông đợi 9, 10 sen
Thú vị, cho Chúng tôi hiểu các phương ngữ khác, ví dụ: “điệu” tương tự như: “-wow! Bữa ăn này đẹp quá! “, t & #432; Tương tự, có từ “Đi”; “Gò” tán tỉnh: “-Không thổi cho trời, hỉ mũi không sạch mà lẩm bẩm một mình”, hồi nhỏ tôi hay nghe. Đối với từ “cua” tương tự, chẳng hạn: “-Anh Tử là cua gái, hay ghẹ, đầu hè nhẵn nhụi?”; “Nhàn” dùng để chỉ cô gái cơ nhỡ, không ai lấy chồng; “Ghế” dùng để chỉ gạo chứa đầy ngũ cốc, chẳng hạn như: “- bột khoai lang”; “Làm thế nào” có kích thước khác nhau; “trong” tương đương với chuyển đổi cưỡng bức; “Đừng reo (răng)” là tốt, đừng sợ, chẳng hạn : “-Sao sủa, đừng gõ vào mô”; “dính” quá nhẹ; “bối” là “ngứa việc”; “còi” gần nhau không mở; “tếch” là phẳng, như: “- Một cô gái khác mặt mũi cũng dễ nhìn, nhưng tiếc là cái mũi của cô ấy rất bầu bĩnh “; người ta thường nói:” Ủa “mang hết cho mình, cứ như ôm con vào lòng cho ấm” – ôm Hug me “, và ôm là” ôm “. ..
Tôi nhớ khi còn nhỏ, mẹ tôi đã hát một bài hát ru bằng tiếng Quảng:
Con chim sẻ đặt trên mái tranh, tôi vác hòn đá gốm, chết mất một lúc, tôi tự lấy một tấm-tôi. Biết rằng “Kinh” là cho, “lia” là ném, ném. Lại nữa, “phách” có nghĩa là điệu đà, ngạo nghễ, ngạo nghễ: “-có nhiều từ như thế nào? Không lá đầy mít! Đừng khoe khoang”; “xanh” là câu thô lỗ: “-khác Gái nói chuyện với bà già mà còn giữ được giọng xanh “;” Ngu quá “yếu quá;” Ông tổ làng “hay lắm, có câu:” -Ông làng tổ tiên oai phong lắm “; Nhưng thừa cân thì bảo” béo “. Mua trái non về thường cho vào nồi vo gạo, đợi chín rồi mới gọi là “mắc khén”. “Tấm” thì hơi lạnh lùng, chẳng hạn như: “Chiều chồng gánh nước đổ đầy!” “Giả bộ” là “giả vờ”, còn có “giả vờ dân”… Trong Ca dao Quảng Nam có một câu nói nổi tiếng: – — Giả trai đổi kén, bán lụa, qua đường nhường người khác Câu thơ làm ta rung động:
Bóng dâu rơi chiều tà. Không chỉ vậy, họ còn nói rằng “thề” là ngăn kéo. “Dụng cụ” là bếp dưới bếp, thường gọi là “mộc”Pousses de bambou “(Tiếng Pháp là máng cỏ làm vườn). Ở vùng quê xứ Quảng, người ta thường đặt bốn cái bát sứ rẻ tiền dưới bốn cái chạn, đựng đầy nước để ngăn kiến và côn trùng bám theo leo trèo;” lm “này Các từ chỉ hành động gắp một thứ gì đó vào miệng, ví dụ: “- Gần đây bạn có ăn một miếng thịt không? “;” dia “Như cái vại bằng sành, không sâu mà rèn để kho cá,” Kiệt “là cái ngõ,” Kít “rất thích, ví dụ:” -Ông giàu “Giàu”; “Đầu nhờn” đầu trần, như thấy người khác đi dưới nắng đội nón, người này nói: “- Răng (răng) trọc (hay nhờn)? Không sợ lạnh (nắng)? “?”; Như chúng ta thường nói, “ở nhờ nhà Đồng” ở trường: “-Em không biết? Cái” hố “mà chúng ta thường nghe là” hố “:” -Cháu đang đào cho ta. Một cái hố sâu khoảng nửa mét “; họ nói” ướt “, nói …
Tiếng địa phương và thổ ngữ rất lạ. Mới đây, khi tôi đến Huế tham gia Festival Huế 2006, Tôi “phát hiện” ra một chữ “rơi” khá thú vị của người trong trung tâm, lúc đó tôi đang ngồi bên bờ Hương Hà Bắc ăn chè sen ngọt mát, vừa ăn xong thì tôi. Tôi nghe em gái tôi nói với em gái tôi: “Chà. “Lạ thật! Tại sao lại có” ngã “,” ngã “ở đây? Đối với Quảng Nam,” ngã “có nghĩa là ngã, ngã, ngã, đúng như câu nói:” -anh! Hãy đứng lên và nhìn sự sụp đổ của mỏ! “Đối với người dân Huế, khi ai đó“ ngã xuống ”, họ dùng từ“ của bạn ”. Chúng tôi thường nghe những từ như thủ thỉ (ngã), xóc (ngã), rơi (ngã) và những thứ tương tự. Huế và Quảng Trị cũng dùng từ ngã, nhưng chính xác hơn thì “ngã ghế” có nghĩa là “nhường ghế cho người khác ngồi”! – Còn tiếp …