“ In the Shadow of the Old ”, một thế giới đầy gió (Phần 2)

Đỗ Minh Tuấn

– Màu hoa đi khắp thế gian

Những câu thơ được Lê Thiếu Nhơn sử dụng làm cao trào của tập thơ không phải ngẫu nhiên in bóng cổ thụ, nó như những nhịp cầu. Câu hỏi đầu tiên liên quan đến nỗi đau của tình người, và câu hỏi thứ hai liên quan đến triết lý vô thường. Lý luận trần tục là tốt vì nó là sự pha trộn giữa cuộc sống hiện đại và những suy nghĩ vô thường, có thể nói lên sự thoáng qua của cuộc sống đương thời và sự mong manh của thế giới theo tư tưởng của Đức Phật. thương. Lời nói của những người yêu áo giấy vẫn còn, mới đọc lần đầu đã thấy thái độ hoài nghi, nhưng đọc kỹ lại thì thấy triết lý đạo đức giả, nhất thời, lưu manh. Đó như một sự dâng hiến mang tính biểu tượng, để rồi nhà thơ như thấy bóng người xưa, như bóng ma chờ mình trong tà áo giấy. Thế giới chỉ là vùng đất của những giấc mơ, bóng tối của những bóng ma, ngắn ngủi. Triết lý Phật này đỏ rực suốt tập thơ Dưới bóng người xưa mùa mưa hoa rơi, cánh buồm, mộng mơ, sông không tắm được hai lần, gió lăn tăn. Điên cuồng đã cuốn theo mùa yêu thương từ mùa thơ, và vẻ đẹp lộng lẫy của thi nhân khám phá năm xưa đã biến mất không biết bao nhiêu. Điều đáng nói là Lê Thiếu Nhơn không phải là tín đồ Phật giáo, thở dài lang thang không dứt trong cõi hư ảo mong manh này nhưng luôn mang trong mình nỗi bất an, quay ngược thời gian, mong tìm lại được. “Màu hoa vận” trong tình yêu, tình đời, tình bạn, tình thơ. Nhà thơ Lê Thiếu Nhơn.

Lùi lại một bước để chụp lại những bông hoa xưa, treo những bông hoa vô thường trên khắp dương gian với mong muốn xây dựng lại thiên đường đã mất, kiên nhẫn phản đối mưu đồ bán hoa để tưởng nhớ năm xưa nhưng một ngày Lê Thiếu Nhơn không chìm. Rơi vào nỗi nhớ một phía, nơi bộc lộ một không gian khác của tình yêu, và thế giới# 7901; Ghen tị hay buộc tội tức giận không còn làm phiền tôi nữa. Trong Thời kỳ giác ngộ, nhà thơ buông tay, thăng hoa để giải thoát cho người tình cũ, kỷ niệm xưa, giải thoát mình khỏi gánh nặng mưu sinh ngày nào. Em đã quên ngày nào hoa cười lặng lẽ trên bức tường cao kín cổng cao tường Em rất biết ơn cuộc đời này

(Phố tạ ơn)

Chỉ có nụ cười lặng lẽ của người yêu cũ mới soi sáng được thi nhân, người thầy tuyệt vời Giải phóng, học được những bông hoa lãng quên. Câu kinh tuyệt vời này nhắc nhở Đức Phật rằng Thích Ca Mâu Ni đã mở lòng các đệ tử của Ngài bằng một bông hoa trên tay, Ngài mỉm cười và trở thành bậc thầy của Thiền tông. Nhưng ở đây, hoa dã quỳ trên tường và nụ cười của người yêu cũ dường như hòa vào một khoảnh khắc ngộ, phản ánh sự cộng sinh, và khiến nhà thơ soi ra gương mặt thấy tình yêu vô dụng. giống. Loài hoa dại rực rỡ này không của riêng ai, không nên bỏ lỡ mà dân tình vẫn mê. Khoảnh khắc thăng hoa và giác ngộ này đã khiến trái tim nhà thơ bừng lên ánh sáng chói lọi của vũ trụ tàn nhẫn nhưng huyền diệu, giúp anh ta bất ngờ đạt được sự giải thoát, trở nên nhân hậu, nhân ái và biết nâng niu màu hoa phù du chảy khắp đất. Nhà thơ không thương tiếc quá khứ như xưa, nhưng khi chồng cũ theo chồng vẫn tâm sự với nụ cười như một cụ già, vì vợ đã mất:

Ông già mặc kệ tôi còn sống chỉ khi tôi ngoài đường, tôi Ngồi, hát, và chia tay- (Tôi gặp lại sông Hương) -không phải vì tôi kiệt sức và kiệt sức, mà vì tôi đã học được ánh sáng của loài hoa lãng quên. Thiền sư D. Suzuky đã viết trong cuốn sách “Thiền tông và đạo thiên chúa” rằng một bông hoa dại đơn sơ trên cánh đồng tuy nhỏ bé thế nhưng nếu chúng ta nhìn kỹ sẽ thấy có lúc. Một ngày nào đó, tôi sẽ thấy rằng cô ấy còn đẹp hơn cả cuộc đời của Vua Solomon. Là vinh quang của con ngườiTôi thích khoảnh khắc tôi mỉm cười với nhà thơ, nhà thơ đã giúp anh thăng hoa trong sự tình cờ huy hoàng của thiên nhiên. Từ đó, anh tưởng như đã chia tay ông Proust, từ bỏ giấc mơ tìm về chốn thiên đường đã mất, đến nỗi trái tim đập loạn nhịp của con người: “Hoa nở không cành Đầu cành. Mùi “…” mùi vội “…” Em yêu những giấc mơ thường ngày “…” Gió thoảng qua “…—— Hoa chẳng là gì ngoài hoa , Đó cũng là những hương ảnh cổ xưa ma mị, gió không còn đầy thương nhớ, mơ cũng bình thường như ngàn giấc mộng. Khi đã rũ bỏ quá khứ, nhà thơ nhìn phê phán thế kỷ 21, dõi theo dòng đời. Du hành khắp thế giới:

Ngập ngừng gõ hình sông De trên bàn phím. Để mai lại mộng đã tiêu, cỏ dại buổi tối, đêm hạnh phúc. Những người tình lầm than áo giấy vẫn ngồi đây …—— (Ngón tay nào cũng trúng) — Tại người ngộ Trong trái tim anh, dòng sông chào đón tương lai bằng sự thiếu quyết đoán và bồng bột, ôm trọn hoa cỏ và tất cả những số phận bi thảm đã in sâu vào quá khứ, điều này khác với sự tự tin của dòng sông và số tiền kiếm được từ buổi đầu hội nhập. Đây là sự lưỡng lự của Edgar Morin về việc con người hiện đại sống trong một thế giới bất định, một thế giới đầy bất trắc, chẳng hạn như một ảo ảnh ngắn ngủi về “vùng đất trung chuyển”. Nói cách khác, con người phải chọn cách vượt qua hành vi đơn giản hóa của sự cố định nhất nguyên.

Anh vẫn bị ám ảnh bởi gió thổi

Trong thơ Lê Thiếu Nhơn, tư tưởng lớn về thời gian được thể hiện cô đọng qua thời gian. Hình ảnh ẩn dụ trong thơ Đường gợi cho người ta liên tưởng đến tâm hồn “thân thiện” trong thơ cổ:

Cái vô hình không thấy trong những tháng ngày chực chờ hàn huyên từng đoàn người

Tâm hồn nhạy cảm hoài cổ. Giá trị văn học h & oa làm trung tâmDễ thương; một bản sao được cọ xát bởi những con chim sẻ văn hóa cởi mở mỗi ngày, điều này cho thấy mọi người háo hức với đôi cánh đại bàng văn hóa cất cánh trên nền tảng rườm rà của cuộc sống hàng ngày, thành phố và đường phố. văn chương. Tuy nhiên, những bài thơ của Nhơn mặc dù thoạt nhìn có vẻ không mới, nhưng vẫn không phải là sự sắp đặt của các yếu tố văn hóa cổ nhân. Những tập thơ in bóng người xưa, có nhiều bài thơ hay, tinh tế, mới lạ, xúc động, tìm được những hình ảnh và cách kết hợp ngôn ngữ táo bạo. Cũng giống như Thiếu Nhơn ngắt lời “hoa dại” một cách tinh vi:

Học hoa vô thức trên cao cổng kín

Tôi không thấy hiệu ứng bóp méo ở đây phá vỡ ngôn ngữ của hoa mới. Thơ trang trọng, hay thơ làm cho bài thơ đặc sắc hơn, hoàn hảo hơn, nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được những cảm xúc điêu luyện, tự nhiên và tinh tế của nhà thơ từ hoang đường đến động từ. Và tính mới. Những câu kinh mà Nhơn đưa ra ở cuối một vài trang là những ví dụ mẫu mực về sự sáng tạo ngôn ngữ vùng miền. Tỉnh táo và xu hướng là nội dung cảm xúc và suy nghĩ hiện lên thật huy hoàng trong cuộc hôn nhân bất chợt và táo bạo của trí tưởng tượng thơ.

Hoa và gió có thể nói là những hình ảnh đọng lại trong “Bài thơ”. Thiệu Nhơn. Tuy nhiên, nếu những bông hoa trong thơ của bạn mang nhiều phẩm chất của những bông hoa tâm linh siêu phàm toát ra ánh sáng của Thiền tông, thì gió trong thơ của bạn sẽ bay bụi trần gian. Hình ảnh bông hoa gắn liền với những chiêm nghiệm sâu lắng của nhà thơ, gió luôn gắn liền với trái tim tự do, bao rung động của tình yêu và khát vọng trần thế. Nỗi ám ảnh về gió của Lê Thiếu Nhơn càng cho thấy sự bấp bênh của những nhà thơ nhạy cảm với vô thường, phù du và mong manh dưới góc nhìn Phật giáo. Gió thổi bay nhà thơ. Anh vẫn bị ám ảnh bởi gió đi lạc … gió đã trở thành sứ giả của t & igrave; Mối tình đã qua như suy nghĩ của Thúy Kiều:

Nhìn cành cỏ, có hiểu gió mới về!

Thúy Kiều tưởng tượng mai sau mình sẽ thành gió, Lê Thiếu Nhơn thấy gió là sứ giả kết nối tình xưa với lòng hiện tại Gió gửi tâm hồn, gió hoài niệm. Gió trở thành địa chỉ trong ký ức, không còn gió trong những con hẻm, cố đô nhiều gió, và gió cũng là nơi bắt đầu vào thành phố gió. Gió là hiện thân của nỗi nhớ thường trực, có thể theo nhau mọi lúc mọi nơi: bay theo gió. Làn gió thổi trắng xóa trên xe. Gió là thang đo tình yêu, có thể đo lòng người, có thể nhớ lại trong từng khoảnh khắc: ta thổi mát gió tình chẳng dám nghi ngờ gió vô tình, bao xa gió nhẹ, mây mù; Gió tan tứ phương. Gió quặn thắt trong tim …—— Đâu phải chỉ có tình yêu mới khiến ta yêu hoa, gió và những ngày thu. Không có tình yêu thương, con người vẫn sống dưới tông màu xanh ngút ngàn và rực cháy trước cỏ cây, mây gió. Nhưng tình yêu giúp Lê Thiếu Nhơn biến cỏ, cây, gió thành nơi ghi lại những khoảnh khắc có một không hai của mình trong cõi vô thường, triệu hồi những linh hồn lạc lối, đưa anh sống lại trong khoảnh khắc sáng tạo đầy hoa lá. , Gió và ngôn ngữ.

phần đầu tiên

    Leave Your Comment Here