Nhà văn Đỗ Tiến Thụy bật khóc khi đọc “Mẹ điên”

Harlem

— Bạn quan tâm đến tin tức nào nhất hôm nay?

– Đây là vấn đề Biển Hoa Đông. Biển Hoa Đông đang dâng cao làm nản lòng bất kỳ lòng yêu nước nào.

– Tôi đã đến Trường Sa vào đầu năm 2008. Chuyến đi này đã để lại trong tôi ấn tượng rất sâu sắc. Khi tôi đứng trên hòn đảo xa nhất, đảo Tiannu, như một cột mốc trên biển, tôi đã nghĩ ra một ý tưởng: chúng ta cầu nguyện! Chỉ với những chiếc thuyền độc mộc, mái chèo tay và những cánh buồm vải đơn sơ, chúng ta mới dám vượt bão, chinh phục biển, làm chủ biển, để thế hệ mai sau có được biển đảo bao la. Vậy con cháu ngày nay phải ứng xử thế nào để không hổ thẹn với tiền nhân?

– Hiện tại bạn đang đọc cuốn sách nào?

– Mở cửa sổ và nhắm mắt (chỉ nhắm mắt để mở cửa sổ), tác giả là Nguyễn Ngọc Thuần, do Trương Tiệp Dư dịch sang tiếng Anh. Tôi đã đọc bản tiếng Việt cách đây vài năm, giờ đọc bản dịch thì hơi khó vì tiếng Anh của tôi rất … “mềm” .—— Bạn giới thiệu cuốn sách nào cho độc giả gần đây?

“thế giới phẳng”, Tác giả: Thomas · L · Fulan Man (Thomas L. Friendman). Đây không phải là một cuốn sách văn học, nhưng nó rất thú vị. Nó có thể giúp chúng ta, đặc biệt là những người trẻ tuổi, hiểu được sự vận động của thế giới trong các thời kỳ khác nhau, và hiểu rằng khoa học và công nghệ giữ cho thế giới trong thời kỳ “ổn định”.

– Tôi muốn viết gì? Cuốn sách như thế nào?

– Tôi thích nhiều cuốn sách, nhưng tôi chưa bao giờ có ý định viết như những cuốn sách này. Vì độc giả không cần thêm sách, tôi tên Đỏ, là báu vật cả đời, hay cô đơn trăm năm … Tiên Thủy!

– Cuốn sách nào khiến bạn khóc khi đọc?

Đây là tập truyện ngắn văn học Trung Quốc do nhà văn Đông Hề dịch, trong đó có truyện ngắn “Mẹ điên Vương Hoành Chí”. Thực ra, tôi đã đọc câu chuyện này vài lần trên Internet và cảm thấy rất hay. Mãi đến nửa đêm, đọc sách in, anh mới cảm nhận hết chiều sâu của câu chuyện. Tôi phải rơi nước mắt rất nhiều khi đọc cuốn sách này.

– Bạn trở thành nhà văn vì …?

-…đói bụng! Vào những năm 1980, gia đình tôi đông đúc, 16 người, đông người già và trẻ em, nhưng tôi chỉ ăn khoai hoặc sắn hai lần một ngày. Rồi hết củ sắn, củ chuối, thân đu đủ… Cái đói làm tôi day dứt, đến nỗi những năm đầu Đổi mới, hễ có dịp ngồi trước mâm cơm ngon là tôi lại cắn răng chịu đựng. Những giọt nước mắt của bà tôi đã không ít lần cho các cháu ăn để cháu có thể thở và đi học. Tôi tự nhủ mình giàu rồi thì bà nội muốn ăn gì thì để bà ăn. Nhưng bà tôi đã qua đời trước khi cuộc sống của chúng tôi diễn ra tốt đẹp. Lúc đó, ký ức tràn về thôi thúc tôi viết để ghi lại một giai đoạn khó khăn.

– Đối với bạn là một nhà văn?

– Câu này nói: Trở thành nhà văn quá dễ dàng! Một Warrior Driver cũng có thể là một nhà văn …—— Nếu bạn không viết, bạn sẽ kiếm sống bằng cách nào?

– Tôi đã học rất nhiều ngành: kế toán, lái xe, nhiếp ảnh, video … Tôi biết rằng mình phải học rất nhiều ngành để có thể sống lương thiện trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

– Giấc mơ hão huyền nhất trong cuộc đời bạn là gì?

– Trở thành một nghệ sĩ! Cuối năm lớp 12, khi nhận danh sách các trường đại học, thấy tên một trường là “Minh họa”, không ngờ tôi đánh ngay dấu x vào ô đăng ký. Cậu tôi làm việc ở Hà Nội đã nản ngay: “Thi vào trường hội họa thì phải con nhà người ta, phải học hội họa từ nhỏ, đã biết hội họa là gì rồi. Vẽ tranh nhưng phải thi đỗ”. Tôi cứ cãi: “Bạn bè lại khen ‘phong cách vẽ tranh’ của tôi”. Tôi vẽ con trâu trên con trâu, con gà trên con gà. Tôi không nghĩ rằng tôi đã vẽ … một con lợn, vì vậy bạn có thể nhìn thấy nó. Nói rồi, tôi chạy vào bếp, lấy một cái cào bếp bằng tre, than đen và đấm vào tường. Điều khó hiểu là một con lợn lớn từng xuất hiện trên nền vôi. Chú tôi cười nói, vậy thì cháu nên đi thi. Chỉ cần mang theo một cây bút chì ”và một hộp bút dạ 12 màu. Trong hai ngày thi, khi học sinh gật gù và rướn cổ lên để pha màu, đo đạc, suy ngẫm, tôi đã hoa mắt với cây bút và vẽ vời. Nhìn tác phẩm của mình, tôi thầm reo lên “Tôi khâm phục chính mình! “.

Khi nhận được báo cáo, em rất bất ngờ. Điểm tài năng của em là tổng điểm của 2 chủ đề (tranh phong cảnh và tĩnh vật) chỉ được … 1,8 điểm ((Tổng điểm là 20 điểm) ), Tôi bị đâm vào ban tuyển sinh huyện để hỏi.Tôi cảm thấy bối rối hoặc tiêu cực vì tranh của tôi quá đẹp.

Cho tới bây giờ mới hiểu biết một chút về hội họa, và biết rằng đó là một ngày kỳ lạ!

Sai lầm lớn nhất của bạn cho đến nay là gì?

– Tính tôi giống … cua, thường tự quyết định mọi việc trong cuộc sống mà không nghe hướng dẫn, chỉ bảo. Đã có nhiều thời điểm khó khăn nhưng đến nay, tôi đã có một đội ngũ nhân viên hỗ trợ và không mắc sai lầm lớn .—— Nếu quay lại 10 năm trước, bạn muốn thay đổi điều gì? Về cuộc sống của tôi?

– Có lẽ mình sẽ không thi vào trường Viết văn Nguyễn Du mà sẽ học làm diễn viên phim truyền hình, hoặc học … hát để tham gia Thần tượng Việt Nam. Điều đó nhanh hơn là một nhà văn.

– Nếu bạn có thể tham dự một bữa tiệc của người nổi tiếng, bạn sẽ chọn ai?

– Năm ngoái, tôi với nhà văn Nguyễn Thế Hùng (Nguyễn Thế Hùng). Nữ diễn viên kiêm đạo diễn phim đã mời một chuyến công tác dài ngày lên Hương Sơn, Hà Tây để làm kịch bản cho bộ phim truyện nhựa về chăn nuôi hươu. Chúng tôi dạo quanh, trong làng, chợ, quán ăn… có người trầm trồ, chỉ trỏ, xin chữ ký… và họ cho rằng người đi bên cạnh nữ họa sĩ hẳn là… diễn viên. Vậy nên anh ấy cứ hỏi mình đang đóng vai gì và đóng phim nào. Tôi cười và cho biết mình đã đóng vai xe ôm trong phim “Người đồng quê”. Họ hét lên, phải, khuôn mặt của cô ấy phù hợp với vai diễn này. Nhưng tại sao tôi chưa xem phim trên TV?

Sau chuyến đi này, mình thấy mình đi ăn tiệc người nổi tiếng phải nhập vai cả nên ăn vụng, không vui, thậm chí ăn với mẹ cũng thấy ngon. Chính vì vậy mà tuần nào tôi cũng cố gắng về nhà ăn với bà, rau rất thanh đạm nhưng sao mà ngon!

– Khi ăn các con thường nói gì với mẹ?

– Mẹ tôi năm nay đã ngoài 70, nên mỗi lần về tôi đều cố tình trêu đùa. Tôi thường nói: “Mẹ là người nổi tiếng nhất ở Beicun. Vì mẹ không biết chữ nên đã sinh ra một nhà văn, có học hành tử tế thì cũng không hòa thuận được với mẹ. Đạo diễn cũng nên như vậy!» .

Nhà văn Đỗ Tiến Thụy sinh ngày 12 tháng 10 năm 1970. Quê quán Tốt Động, Chung Mỹ, Hà Tây, tốt nghiệp Khoa Sáng tác Văn học, Đại học Văn hóa Hà Nội (2002-2006).

Đỗ Tiến Thủy đoạt Giải thưởng cuộc thi Truyện ngắn “Tán”, 2001-2002; Giải Truyện ngắn Tạp chí Văn nghệ Quân đội 2002-2003; Giải thưởng Cuộc thi Bút ký Tạp chí Văn nghệ Quân đội 2003-2004 …- Các tác phẩm đã xuất bản: ” Gió đồng “, Tuyển tập truyện ngắn-NXB Qingnian, 2005; Màu rừng trên mặt đất (NXB Trẻ), Vết thương thành thị (NXB Trẻ) .—— Hà Linh

    Leave Your Comment Here