Qua lăng kính của Pháp, phong cảnh Việt Nam hơn trăm năm trước

Cầu Long Biên (Hà Nội) được khởi công từ cuối thế kỷ 19, sau đó được đặt tên là Doumer do Toàn quyền Đông Dương Paul Doumer đặt tên. Cầu do người Pháp xây dựng năm 1898 và thông xe năm 1902. 30.000 mét khối đá và 5.300 tấn thép và các vật liệu khác đã được chuyển từ Pháp. Theo tài liệu của Cục Văn thư và Lưu trữ Quốc gia, vào đầu thế kỷ 20, Longbian là cây cầu thép đẹp nhất Đông Dương và là một trong những cây cầu lớn nhất thế giới. Thuở ấy, người Hà Nội thường truyền tụng bốn câu thơ: “Hà Nội có cây cầu bên dài / cây cầu bắc rộng qua sông Hồng / xe lửa đi lại tự do / người tấp nập vác vật nặng ngược xuôi…” – Đến thế kỷ 19, trong đó có Pierre Dieulefils Người Pháp đến Việt Nam để học tập và tìm hiểu văn hóa. 261 bức ảnh anh chụp ở ba miền Bắc, Trung, Nam, in trong cuốn “Đông Dương tươi đẹp và tráng lệ” (Sách Đông Á phát hành tháng 8).

Cầu Lambien (Hà Nội), được khởi công vào cuối thế kỷ 19, được đặt tên là Doumer theo tên của Paul Doumer, Toàn quyền Đông Dương. Cầu do người Pháp xây dựng năm 1898 và thông xe năm 1902. 30.000 mét khối đá và 5.300 tấn thép và các vật liệu khác đã được chuyển từ Pháp. Theo tài liệu của Cục Văn thư và Lưu trữ Quốc gia, vào đầu thế kỷ 20, Longbian là cây cầu thép đẹp nhất Đông Dương và là một trong những cây cầu lớn nhất thế giới. Người Hà Nội thời ấy thường truyền tụng bốn câu thơ: “Hà Nội có cây cầu bên dài / Cây cầu bắc rộng qua sông Hồng / xe lửa đi lại thoải mái / người tấp nập chuyển vật nặng lên xuống…”. Cuối thế kỷ 19, người Pháp trong đó có Pierre Dieulefils đến Việt Nam học tập và nghiên cứu văn hóa. 261 bức ảnh anh chụp ở ba miền Bắc, Trung, Nam đã được in trong cuốn “Đông Dương đẹp và ngoạn mục” (Sách Đông Á phát hành tháng 8).

Từ trên mái cao, nhìn cận cảnh mái ngói đặc trưng của tòa nhà ở trung tâm Nanding, của tòa nhà.

Trung tâm thành phố Nanting nhìn từ trên cao, những tòa nhà mái ngói điển hình, cận cảnh những ngôi nhà.

Lại cảnh đẹp Vịnh Hạ Long Cuối thế kỷ 19, cách đây hơn trăm năm, vẻ đẹp của Vịnh Hạ Long và cuộc sống của người dân nơi đây đã thu hút rất nhiều nhiếp ảnh gia nước ngoài. Năm 1994, khu vực trung tâm của Vịnh Hạ Long (với diện tích 434 km vuông) đã được UNESCO công nhận là Di sản Thiên nhiên Thế giới.

Từ cuối thế kỷ 19, Vịnh Hạ Long dường như vẫn còn nguyên vẹn. Hơn một thế kỷ trước, vẻ đẹp của Vịnh Hạ Long và cuộc sống của người dân nơi đây đã thu hút rất nhiều nhiếp ảnh gia nước ngoài. Năm 1994, khu vực trung tâm của Vịnh Hạ Long (với diện tích 434 km vuông) được UNESCO công nhận là Di sản Thiên nhiên Thế giới, Pierre Dieulefils cũng đã dành nhiều thời gian ở vùng biên giới phía Bắc Hãy tìm nhiều nơi-có thác Bản Giốc. Thác thuộc địa phận xã Đàm Thủy, huyện Trùng Khánh, tỉnh Chợ Bàng, cách trung tâm thành phố khoảng 20 km. Nó được mệnh danh là thác nước đẹp nhất Việt Nam, trải dài liên tục hàng trăm mét. Nhìn từ xa, thác như một dải lụa trắng mềm mại chạy xuyên qua các ngọn đồi.

Pierre Dieulefils (Pierre Dieulefils) cũng đã dành nhiều thời gian tìm kiếm nhiều nơi ở miền biên giới phía Bắc-trong đó có thác Bản Giốc. Thác nằm ở xã Đàm Thủy, huyện Trùng Khánh, tỉnh Chobang, cách trung tâm thành phố khoảng 20 km. Nó được mệnh danh là thác nước đẹp nhất Việt Nam, trải dài liên tục hàng trăm mét. Nhìn từ xa, thác như một dải lụa trắng mềm mại trải dài trên núi.

Khu vực ngoại thành Huế. Di tích văn hóa được xây dựng dưới thời vua Jialong và vua Mingmang, ở phía bắc Xianghe và quay mặt về phía nam. Nó kết hợp các nguyên tắc kiến ​​trúc truyền thống của Việt Nam, ngũ hành của tư tưởng triết học phương Đông và thuyết âm dương, và các đặc điểm của kiến ​​trúc quân sự phương Tây.

Ngoài thành phố Huế. Di tích văn hóa được xây dựng dưới thời vua Jialong và vua Mingmang, ở phía bắc Xianghe và quay mặt về phía nam. Đây là nơi kết hợp các nguyên tắc kiến ​​trúc truyền thống của Việt Nam, ngũ hành của triết học phương Đông và thuyết âm dương, và các đặc điểm của kiến ​​trúc quân sự phương Tây.

Những bậc đá rêu phong của lăng Thiệu Trị – lăng vua Thiệu Trị. Đây là một di tích lịch sử ở Huế, được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới năm 1993. Ngày nay, lăng thuộc thôn Cư Chánh, xã Huế, thành phố Huế. Những bậc đá rêu phong của Lăng Thiệu Trị – nơi chôn nhau cắt rốn của vua Thiệu Trị. Đây là di tích lịch sử còn sót lại của Huế và được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa Thế giới năm 1993. Ngày nay, lăng tọa lạc tại thôn Cư Chánh, xã Huế, thành phố Huế.Ủy ban .

Cửu đỉnh là chín đỉnh đồng phía nam của kinh thành Huế. Jiufeng được đúc dưới sự cai trị của Hoàng đế Minh Mạng trong hai năm (1835-1837). Mỗi hội nghị thượng đỉnh có 17 hình ảnh phong cảnh và sản phẩm. Những bức phù điêu trên chín đỉnh không chỉ mang tính chất trang trí mà còn là biểu tượng cho sự giàu mạnh của đất nước.

Cửu đỉnh là chín đỉnh đồng nằm ở phía nam thành phố Huế. Jiufeng được đúc dưới thời Hoàng đế Minh Mạng trong hai năm (1835-1837). Mỗi hội nghị thượng đỉnh có 17 hình ảnh phong cảnh và sản phẩm. Phù điêu Cửu Phong không chỉ mang tính chất trang trí mà còn là biểu tượng cho sự giàu có của đất nước.

Tại khu vực Pingluoqiao vào đầu thế kỷ 20, nhiều cư dân sống gần đó. Bình Lợi là cây cầu sắt đầu tiên trên sông Sài Gòn, được xây dựng hoàn thành vào năm 1902. Cầu được xây dựng với vòm thép, mặt gỗ và đường ray nối liền Sài Gòn và Biên Hòa. Giữa vòng quay, cây cầu được đi qua bởi công ty Lavelois Perret của Pháp (đặt theo tên công ty Eiffel do kỹ sư Gustave Eiffel đã xây dựng tháp Eiffel thành lập). Vào tháng 6 năm 2020, cây cầu đã bị phá bỏ do tiếp tục xuống cấp. Có lịch sử hơn 100 năm, vào đầu thế kỷ 20, khu Pingleqiao là nơi sinh sống của nhiều cư dân. Cầu Pingle là cây cầu sắt đầu tiên trên sông Sài Gòn, được xây dựng và hoàn thành vào năm 1902. Vòm thép, mặt gỗ và đường ray xe lửa nối Sài Gòn và Biên Hòa. Trong quá trình quay, cây cầu được đi qua tháp bởi công ty Pháp Lavelois Perret (đặt theo tên công ty Eiffel do kỹ sư Gustav Eiffel đã xây dựng Eiffel thành lập) vào tháng 6 năm 2020, do hư hỏng sau đó, cây cầu đã bị phá bỏ, kéo dài hơn 100 năm .

Bến thuyền nằm trước một nhà máy ở khu vực Chợ Lớn Chợ Lớn được xây dựng từ thế kỷ 17 đến thế kỷ 19. Vào thời đó, các cộng đồng này đã định cư và xây dựng nên một khu đô thị trù phú. Trong thời kỳ thuộc Pháp, Chợ Lớn là một thành phố tách ra từ Sài Gòn trước khi sáp nhập vào năm 1956. Ngày nay, khu vực Chợ Lớn tương ứng với Quận 5 và Quận 6 của Thành phố Hồ Chí Minh. Chợ Lớn Chợ Lớn được thành lập từ thế kỷ 17 đến thế kỷ 19 khi cộng đồng người Hoa đến định cư và thành lập một khu đô thị thịnh vượng. Trong thời kỳ thuộc Pháp, Chợ Lớn là một thành phố tách biệt với Sài Gòn trước khi sáp nhập vào năm 1956. Ngày nay, khu vực Chợ Lớn tương ứng với Quận 5 và Quận 6 của Thành phố Hồ Chí Minh.

Nhà thờ Đức Bà Sài Gòn Cũ Sài Gòn là một điểm đến rất nổi tiếng ở trung tâm thành phố. Khi mở cửa vào năm 1880, nhà thờ không có hai ngọn tháp. Năm 1895, nhà thờ xây dựng hai tháp chuông với sáu quả chuông đồng lớn và nối chúng với đỉnh tháp chuông bằng cây thánh giá. Tổng chiều cao từ mặt đất đến đỉnh thánh giá là 60,5m.

Nhà thờ Đức Bà cổ kính Sài Gòn là điểm đến nổi tiếng nhất thành phố. Khi mở cửa vào năm 1880, nhà thờ không có hai ngọn tháp. Năm 1895, nhà thờ xây dựng hai tháp chuông với sáu quả chuông đồng lớn và nối chúng với đỉnh tháp chuông bằng cây thánh giá. Tổng chiều cao từ mặt đất đến đỉnh thánh giá là 60,5 m.

Pierre Dieulefils (1862-1937) sinh ra tại làng Malestroit ở Brittany, Pháp. Ông nhập ngũ năm 1883 và đến Đông Dương lần đầu tiên năm 1885. Hai năm sau, ông bị cách chức và trở về Pháp. Năm 1888, ông trở lại miền Bắc Việt Nam để trở thành một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp và người biên tập bưu thiếp. Năm 1905, ông đến Sài Gòn, sau đó đến Phnom Penh và Angkor. Năm 1909, ông sưu tầm một bộ ảnh về Đông Dương và xuất bản cuốn sách ảnh có tựa đề “Indochina Pieters and Monument: Annan-Tokyo” (Ô Đường đẹp và tráng lệ: Trung Kỳ-Bắc Kỳ). Tác phẩm này đã giúp ông giành được huy chương vàng trong cuộc thi võ thuật quốc tế năm 1910 tại Brussels. Kể từ đó, ông tiếp tục xuất bản cuốn sách Cochinchina-Sài Gòn và vùng phụ cận (Cochinchina-Sài Gòn và vùng phụ cận). Năm 1913, ông trở lại Pháp và dành phần lớn thời gian để làm thơ. Ông qua đời tại quê hương Malestroyt.

Pierre Dillefels (1862-1937) sinh ra tại làng Mallestroit ở Brittany, Pháp. Ông nhập ngũ năm 1883 và đến Đông Dương lần đầu tiên năm 1885. Hai năm sau, ông bị cách chức và trở về Pháp. Năm 1888, ông trở lại miền Bắc Việt Nam để trở thành một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp và người biên tập bưu thiếp. Năm 1905, ông đến Sài Gòn, sau đó đến Phnom Penh và Angkor. Năm 1909, ông sưu tầm một bộ ảnh về Đông Dương và xuất bản cuốn sách ảnh có tựa đề “Indochina Pieters and Monument: Annan-Tokyo” (Ô Đường đẹp và tráng lệ: Trung Kỳ-Bắc Kỳ). Tác phẩm này đã giúp ông giành được huy chương vàng trong cuộc thi võ thuật quốc tế năm 1910 tại Brussels. Kể từ đó, ông tiếp tục xuất bản cuốn sách Cochinchina-Sài Gòn và vùng phụ cận (Cochinchina-Sài Gòn và vùng phụ cận). Năm 1913, ông trở lại Pháp và dành phần lớn thời gian để làm thơ. Ông qua đời tại quê hương Malestroyt.

Mai Nhật (Ảnh: Pierre Dieulefils)

    Leave Your Comment Here