Tết của tuổi thơ
- Sách
- 2020-11-16
Hai anh em sốt ruột đợi hồi lâu, co ro xuống giường, nhìn qua rèm nhìn mẹ và khóc òa lên. Tiếp theo là sự ham muốn và tò mò, họ đi ngủ với bóng bay và chiếc áo sơ mi mới treo trên rèm, cứ thế này, sáng hôm sau, không đợi mẹ gọi thêm một tiếng, hai anh em đã dậy và nai lưng rung rinh. . Đi bộ rất dễ dàng.
Anh trai tôi đã qua đời. Khi bố tôi qua đời, người duy nhất trong gia đình phải chịu trách nhiệm. Cậu bé lớp 4 suy dinh dưỡng đôi chân ngắn hơn chiếc xe đạp của nam sinh Thống Nhất, phải trượt xuống khung, ngồi bò, bước trên con đường lầy lội và bẩn thỉu, đe dọa. Chất thải có nhiều vết ố trên một lớp. Nhưng điều quan trọng nhất là chiếc túi ông treo trước tay lái, trong đó có vài chai rượu cam và chanh, là thứ xa xỉ nhất trên bàn thờ trong dịp lễ Tết đầu xuân. Ngay phía sau là người lớn tuổi, xúng xính áo quần đi học, tay loang lổ vết mực tím, tay cầm yên xe, đôi mắt tròn xoe và nụ cười ấm áp. Người mẹ đạp chân vào bàn đạp cẩn thận, cả Tết cô giáo đều ngồi trước tay lái, thậm chí quần áo dành riêng cho con còn được lén gói trong giấy xi măng mấy lần.

Ngồi giữa mẹ và chị gái của bố, cô ấy là cô gái út trên ghế sô pha, mũi cô ấy bị gió thổi bay, cô ấy nổi như mũi mèo, khuôn mặt của cô ấy thẳng hàng theo chiều ngang, và cô ấy đeo len có tai thỏ. Mũ gật đầu. Nhịp theo những ổ gà, tay nó vẽ một vòng tròn trên lưng áo mưa, chấm vào những sọc lởm chởm của mẹ.
Trưa nay anh về quê. Mẹ đặt em gái lên giường rồi xách túi táo lên xe đi bộ ra chợ. Chị hai tự động trèo lên giường dỗ dành, còn anh cả thì cởi quần áo trang trọng đặt lên bàn thờ rồi đi nấu cơm, rán khoai, cẩn thận bưng hai cái bát, gói lá chuối hột rồi đặt. Chúng được giữ ấm trong chăn. Người anh trai đưa cho cô một cái bát, ngồi xuống và đút cho cô em gái một miếng trứng nhỏ và nước mắm ướp. Để được nhìn thấy chị hai, chị ba siêng năng nuốt cơm, chiên khoai, anh cắt thành từng miếng nhỏ trắng ngần, hai chị em tươi rói.
Ăn xong thì em gái lăn ra ngủ, chị hai và chị ba đi rửa bát. Em tôi lấy một cái móc nhỏ cho gạo vào giữa, xếp rơm, treo lên xe đạp rồi ra chợ đút cơm cho mẹ.
Cô ấy vừa ăn với lũ trẻ. Được một lúc thì cả bọn bắt tay vào ngâm gạo, ngâm đậu, rửa lá. Có bốn hào ở một bên. Sau khi xếp lúa thành hàng bên giếng, bà lại vơ lấy một mảnh bạt, mang ra vườn, trải xuống đất, hái táo rào. Đối với trẻ em, vườn táo là thiên đường. Những cành táo giả khi sát đất tạo thành những vòm cuốn, đan vào nhau, bên trong chỉ nhìn được nhưng bên ngoài lại nhìn chú, chơi trò trốn tìm. Đôi khi, táo có thể bị gãy cành, teo lại và có vị chua chua, ngọt ngọt rất ngon (nếu sốt). Cô nhặt một chùm táo và cho vào túi. Cô ấy gói chúng vào một chiếc túi và sau đó lấy chúng ra trước. Anh trai tôi chở chúng trên một chiếc xe đạp.
Ở nông thôn, ngày Tết dễ bán, mà quà thì rẻ. Đồng thời, dân làng vây quanh nhiều người, có khi còn bán được thì cho. Mẹ tôi vừa về khuya, mặt đen lại vì lạnh, ngồi đếm tiền rồi khẽ nói với mẹ:
– sáng mai mẹ đi lấy dép cho con, Nó đưa họ đến thị trường hàn. Rắc rối cứ đến cuối năm. Năm sau … Sáng hai mươi chín Tết, khi cả xóm đang vui vẻ nô nức, bà xếp lá, đậu, gạo, thịt ra sân rồi gói bánh. Màu sắc tươi sáng rải rác trên nền sân lát gạch đỏ hấp dẫn. Bốn anh em lao vào cô, bỏ mặc cái lạnh bên ngoài trải thảm. Nissan đã chăm sóc em gái và chỉ cho em 3 cách bẻ lá, cởi quần áo, khéo léo bằng cả hai tay, trong khi bà và em trai gói từng chiếc bánh vuông vắn. Bọn trẻ rất mong chờ, nhất là màn gói trong lớp có nhiều thịt, nhiều đậu hơn các loại bánh khác mà chỉ có một ít gạo. Từng chùm, từng chùm được đánh dấu cho từng con rồi đặt trên chiếc nồi đồng vừa được người anh nuôi ở góc vườn. Táo củi cháy thành củi cứng, than phun ra như pháo hoa, chị hai và cô út xúm nhau nướng khoai. Trước mắt là cành đào cong vút ẩn hiện sau ba gác kiếm. Mùi thức ăn khiến chị ba và cô út chạy sang hàng xóm chơi, rồi chạy lại ngó vào bếp xem có nấu không?
Nhìn vẻ mặt đáng thương và cái bụng gầy guộc, đồng thời, mẹ cô bé ứa nước mắt bảo chị hai ra đồng nhổ hành nấu thịt. Chị ba gật đầu chắc nịch, thiếu chút nữa xuống ruộng rồi dẫn cô đi trốn.Bốn chân nhỏ được nối với nhau.
Sương mù lan ra cùng một hướng, pháo nổ tung tóe, và khói bay mịt mù. Mùi hương thoang thoảng, làn gió xuân nhè nhẹ phả vào gò má mềm mại và những sợi râu ngô rung rinh khiến anh coi chị em mình như những thiên thần trong mùa xuân. Khi hai chị em mang về hành lá vừa tỏa hương thơm, bữa cơm tất niên sau một năm được mang về. Giấc ngủ của bọn trẻ đêm đó là trọn vẹn và trọn vẹn nhất trong năm. Áo đẹp, giày đẹp nhưng không ai quên Tết được áo, quần mới, dép hàn xếp tầng hàng hiệu cho Tết nghèo. Kho báu của tác giả Hồng Thị của NXB Jindong phát hành mừng Tết Nguyên đán. Cuốn sách này đưa độc giả đến với thị trấn phía bắc những năm 1980. Cuốn sách như một lời thủ thỉ của người mẹ, kể cho con nghe về chuyến đi chơi Tết, khi còn thiếu thốn nhưng đầy ắp yêu thương. VnExpress trích đăng và xuất bản bìa tác phẩm “
Giao thừa”.