Cuốn sách “Puns” do Meng Dada xuất bản

Pung Tất Đắc, bút danh Năng Nhân, là một tập sách chơi chữ do Nhà xuất bản Nam Chí Tùng Thư in lần đầu tại Thành phố Sài Gòn năm 1961. Cuốn sách vừa được tái bản và ra mắt thế hệ độc giả mới trong nước. -Sau khi phát hành lại, gần 60 năm sau lần phát hành đầu tiên, một số từ trong sách ngày nay không còn được sử dụng nữa. Nhưng để tôn trọng tác giả, nhà xuất bản cuốn sách này luôn tôn trọng nguyên bản, và thỉnh thoảng thêm tiêu đề để độc giả hiểu rõ hơn về địa danh và phương ngữ mà tác giả sử dụng.

Bìa của cuốn sách là “Word Game”.

Đây là giáo trình về chơi chữ, câu vọng cổ và các bài thơ cổ trong các dịp lễ quan trọng trong đời sống người Việt. Người xưa chơi chữ để thể hiện sự khôn ngoan, học vấn và đôi khi chỉ để giải tỏa những nỗi niềm của thời cuộc và những tình huống cá nhân mà họ thường khó bày tỏ và bộc lộ. Trò chơi chữ còn là một biểu tượng quý giá, một thước đo của thế giới Nho gia. Như Lãng Nhân đã chỉ ra trong sách có đoạn: “Nói đối với nhà Nho, cần phải có rất nhiều điều mà con người không thể hội nhập hết được: học là điều tốt, nhưng phải có tài năng, học sâu mới dùng được. Từ rõ ràng, sử dụng từ điển một cách chính xác, dùng ít từ nhưng có nhiều ý trong câu. Người có tài có thể nhanh chóng nắm bắt được những đặc điểm nổi bật của tình huống và hành động nhanh chóng, điều này có vẻ tự nhiên từ những năm 1960 cho đến nay Thú chơi này dường như đã mai một trong đời sống của người Việt, tuy nhiên nhờ trang Phùng Tất Đắc, độc giả đã hiểu hơn, hình dung được kỹ thuật chơi này và có cơ hội tìm lại những câu thơ, câu đối của nó. “Truyện Kiều” là quá khứ của cha ông, nên ai cũng cảm nghiệm được ý nghĩa sâu xa ẩn chứa trong câu văn giàu chất Việt .—— Suy nghĩ của Lãng Nhân được nhiều người sưu tầm và phân tích trong bài ghi Nhiều lối chơi chữ của quan phủ Đôi khi, đây là bài thơ văn chính luận, mỉa mai của Nho gia hay của nhà thơ Mỗi câu nói của họa sĩ nổi tiếng Lãng Nhân đều dựa trên một câu chuyện và là lý do cho trò chơi chữ này của ông. Một ví dụ từ các ghi chép và bộ sưu tập:

“Du Tấn bị lưu đày và Khải Định lên thay, nghĩ rằng ông là một người Pháp. Một nhà Nho đã mượn cảnh vườn bách thú để miêu tả tình huống này.

“Dưới gốc cây xanh, dưới dãy tường, mỗi chuồng nuôi một con chim: hổ mang chúa ngủ say, nói nhiều thì chim hót, cáo ba con. Con cáo, con cáo đánh nhau ít xương!

(Vịnh Thảo Cầm Viên)

Thơ tình như vẽ phong cảnh ”-Lang Nhân tên thật là Phùng Tất Đắc, sinh năm 1907 tại Hà Nội. Anh học trường Bưởi và lớn lên cùng các nghệ sĩ cải lương. Năm 1954, Phùng Tất Đắc đưa gia đình vào nam, sau đó làm việc tại Nhà in Kim Lai (Kim Lai) và Nhà xuất bản Nam chí tùng thư (NXB Nam chí tùng thư). , Vũ Hoàng Chương, Tạ Tỵ … Năm 1975, ông chuyển đến Cambridge (Anh) và mất năm 2008. Lang nhân Phùng Tất Đắc còn có nhiều tác phẩm khác, như: Đèn pha, Chuyện phi lý của Chử, Sự tồn tại của loài cáo, Giai thoại của làng nho, Văn tế Hàn Quintessentielle, Nguyễn Thái Học, Tôn Thất Thuyết …

Hữu Nan

    Leave Your Comment Here