Nguyễn Văn Học: Công bằng và “Tên hỗn hợp”
- Sách
- 2020-11-18
Thanh Sa
Thanh Sa được sinh ra từ trải nghiệm và những khúc quanh của cuộc đời. -Vấn đề trở lại với văn học -Có lần ông dẫn lời một nhà văn viết rất nhiều sách, nhưng không phải cuốn nào cũng đủ chứng tỏ ông ta đang mải miết chạy. Số lượng sách nên ít hơn, và công việc này không thể được thực hiện, điều này có nghĩa là bạn vẫn nhận ra rằng có “sách có” trong những cuốn sách bạn viết? Tất cả các cuốn sách đều là những cuốn sách hay, đặc biệt là những cuốn sách viết nhiều thứ. Cuốn sách anh viết chỉ là để truyền tải một thông điệp nào đó (theo anh) và làm cho cuộc sống trở nên sống động. Tất nhiên, cũng có những tác phẩm phục vụ nhu cầu cá nhân, vì không thể không viết. đi?
– “Hỗn loạn” là mình đã bỏ công sức ra viết hoài mà quên mất việc hòa giải với bạn bè trong lúc viết. Việc tác giả tự đánh giá trình độ sáng tạo của bản thân quả thực rất khó. Tuy nhiên, trước khi phát hành, tôi cũng đã gửi cho bạn bè đọc và quyên góp, những người bạn này nói với tôi rằng tôi đã đầu tư thời gian, tâm sức và thành quả.
Tác giả Nguyễn Văn Học .
– Trước khi bước chân vào lĩnh vực văn học, ông đã làm kinh doanh nhà nghỉ, quán karaoke và nhiều công việc khác. Ý nghĩa của thời gian để thực hiện những công việc này trong công việc của bạn là gì?
– Đó là khi tôi sống hết mình và kiên trì. Tôi vẫn có ước mơ văn chương, nhưng tôi chỉ viết được rất ít thứ. Cuối giai đoạn này, tôi làm phóng viên tự do và thi đậu vào Trường Viết văn Nguyễn Du, từ đó chuyển sang viết văn chuyên nghiệp.
Khi làm việc trong những môi trường rất đặc biệt này, tôi đủ biết về khoảng cách giàu nghèo rất lớn ở mọi tầng lớp xã hội. Mọi người cho tôi vốn để tồn tạiKhát khao cuộc sống. Đồng thời, nó cũng tiếp thêm cho tôi sự dũng cảm và quyết tâm để có được tấm bằng đại học với những kiến thức cơ bản. Tôi xa đại học đã hơn hai năm, hơi muộn nhưng với tôi đó là một niềm vui. Thời gian ở công ty đã giúp tôi tự tin hơn trong từng lời nói, và như bạn thấy, tôi có rất nhiều vốn trên trang.
Những ngày tháng đó cũng đã cho tôi câu trả lời, những gì tôi đã viết. Tôi không hối hận, và nghĩ khoảnh khắc này thật tầm thường hoặc đáng xấu hổ. Ngược lại, tôi cảm ơn anh đã cho tôi thêm quyết tâm văn chương.
– Bởi vì bạn bước ra từ thực tế này, tiểu thuyết của bạn rất giống với phóng sự, và tên là “Con điếm”, “Bão”, “Rơi xuống vực sâu”, “Bay cao”, “Cô gái bất hạnh”. ..?
– Các tiểu thuyết trên đều nói về những đề tài cấp bách trong xã hội hiện đại. Nhưng sáng tạo của tôi không thôi, xin tiết lộ là tôi đã hoàn thành một cuốn tiểu thuyết về đời sống tinh thần của người Công giáo. Tài năng viết lách của tôi.
“Hỗn độn” không chỉ là một bi kịch sống
– Nhịp điệu “hỗn độn” rất nhanh, dường như tác giả muốn một quá trình tương xứng với “nhịp điệu của thời đại”?
– Bạn nhìn vào cuộc sống và thấy rằng mọi thứ đều vội vã, vì vậy tôi có lý khi nói rằng tôi muốn theo “nhịp của thời đại”. Khi cầm bút, trước hết nhà văn viết để phục vụ người đọc suốt đời. Những quan sát và cảm nhận của tôi được thể hiện trên trang viết. Tôi đã tạo ra một “hỗn loạn” như v & # 7853; y .
– Cố nhà văn Nam Cao có “sống” về bi kịch của người trí thức thời ông, đọc “loạn”, dường như ông cũng đang xác lập “lẽ sống” của giới nghệ sĩ đương thời “Nồng nàn” và hình tượng người họa sĩ qua người họa sĩ?
– “Tên hỗn hợp” là một bức tranh hai màu, trong đó công lý và hỗn loạn cùng tồn tại. Sự hỗn loạn diễn xướng luôn phá vỡ sự cân bằng chính xác giữa vị trí và chức năng của chủ thể sáng tạo nghệ thuật, điều này thể hiện ở sự nhầm lẫn giữa các chuẩn mực và giá trị trong tác phẩm. Công lý được coi là quy luật tất yếu, vì vậy chúng tôi luôn lập lại trật tự, ổn định chuẩn mực và giá trị đích thực.
“ Hỗn danh ” không chỉ là bi kịch của những nghệ sĩ, nghệ sĩ hiện đại “ cuộc đời ” mà còn “ “Cuộc đời” là bi kịch của một lớp người nhất định sẽ lầm đường, cố gắng tìm cho mình một con đường “hoàn hảo”. Tôi muốn thể hiện tham vọng nghệ thuật thực sự của người nghệ sĩ thông qua nhân vật trung tâm – họa sĩ Bình – nạn nhân của bi kịch xã hội, sự thất vọng và gian xảo.
Bìa cuốn sách “Hỗn loạn”. Thời hoàng kim của những kẻ bất lương đã đẩy nhiều người nghèo vào bi kịch. “Đây là một câu thoại trong” Chaos “. Bạn đánh giá thế nào về thời đại của chúng ta?
– Mọi người ngày càng trở nên thờ ơ với cái ác và những hành vi vô đạo đức xung quanh nó. Trên đường phố, chúng ta hiếm khi nhìn thấy những người tốt. Thực tế, như nhiều người đã thấy, sự giàu có khủng khiếp của một lớp người đã đẩy người nghèo vào bi kịch, nhưng dù thế nào đi nữa, chúng ta sẽ luôn tìm thấy những hạt giống sống trong tự nhiên, đâu đó chúng ta vẫn bắt gặp những hạt rất tốt. Con người.Chúng ta luôn có quyền hy vọng có một cuộc sống tốt đẹp hơn và bớt gian xảo hơn bằng cách sống trung thực với bản thân và người khác. Cũng giống như trong thời buổi “loạn lạc”, vai trò của người họa sĩ cũng nên hoa .
-Thông qua “hỗn loạn”, chúng ta có thể thấy một xã hội7855; c Khi một giáo sư y khoa lâu năm như ông Mẫn không biết bệnh của mình là gì, không rõ nguyên nhân. Thưa ông, đây là bệnh gì nghiêm trọng?
– Bệnh đạo đức giả, tai tiếng, một loại bệnh “giả vờ” xuất hiện dưới mọi hình thức bất chấp chuẩn mực đạo đức. Rồi bệnh tiểu nhân, ích kỷ trong quan hệ giữa người với người. Căn bệnh này có thể gặp ở mọi môi trường và mọi lĩnh vực. Bi kịch là những người mắc bệnh này thường không biết rằng mình mắc bệnh, giống như một người điên thậm chí không biết rằng mình bị điên. “Mọi người đừng quá bối rối”, như anh viết ở cuối cuốn tiểu thuyết. Bạn có thể cho chúng tôi biết thêm về sự thay đổi khẩn cấp này? Thích tìm những sở thích thái quá, giả dối và hào nhoáng sau khi ăn uống thì chúng ta cần thay đổi, đó là sống thật với bản thân hơn, sống thật lòng .—— Nếu tất cả những điều trên là đúng, bạn đã thấy mình đã Thông tin khá “lộ”, hay đây là đặc điểm của “tiểu thuyết phóng sự” mà bạn tìm kiếm?
– Mỗi nhà văn đều muốn gửi đến bạn một thông điệp. Khi đọc xong cuốn sách và gấp lại, họ thấy cần phải suy ngẫm lại những gì tác phẩm nói, họ thấy tốt – xấu, phải trái và phải làm Một số điều để tránh mắc phải sai lầm, sống một cuộc sống tốt hơn, và sau đó người viết đã thành công.
Trong nỗi đau
– Nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết là một họa sĩ, câu chuyện xoay quanh cuộc đời, công việc hội họa và những mối quan hệ giữa các cá nhân với nhau. . Khi bạn tạo ra một tác phẩm, bạn học nghệ thuật như thế nào?
– Trong quá trình sáng tác, tôi đã viết nhiều tác phẩm của các nghệ sĩ. Tiếp xúc và nói chuyện với họ, tôi cũng nhận ra rằng họa sĩ là một# 361; ng rất đặc biệt. Thông qua họ, tôi có thêm kinh nghiệm và kiến thức viết lách.
– Nếu một nghệ sĩ đọc “Chaos” và nói rằng đây không phải là hình ảnh của họ, bạn sẽ nghĩ gì?
– Nghệ sĩ là nghệ sĩ. Tất nhiên, đã là nghệ sĩ thì ai cũng có “phẩm chất”, phẩm giá và lòng tự trọng. “Loạn” kể về cuộc đời của họa sĩ Bình, như đã nói, người họa sĩ phải kiếm sống bằng những tác phẩm vẽ tranh theo đơn đặt hàng (dù không muốn). Ngày nay có bao nhiêu nghệ sĩ sống bằng nghề vẽ tranh hoặc vẽ tranh theo đơn đặt hàng? Những điều này, bản thân người nghệ sĩ rõ hơn ai hết. Tôi tin rằng hầu hết các nghệ sĩ trẻ sẽ “tìm thấy chính mình” trong các tác phẩm của tôi.
– Với sự xuất hiện của bảy tiểu thuyết đã xuất bản, nếu có thể dùng một câu để định hình phong cách tiểu thuyết của Ruan Van Hawke, thì câu đó sẽ là ……–, bức xúc, luôn chìm đắm trong nỗi đau của con người Và giữa đau khổ, và luôn nỗ lực hết mình.
Nguyễn Văn Học (Nguyễn Văn Học) sinh năm 1981 tại Phú An, Hà Nội. Tốt nghiệp Khóa VIII môn Lý luận-Sáng tác-Phê bình Văn học, Trường Đại học Văn hóa Hà Nội. Các tiểu thuyết đã in: “Cô gái bất hạnh” (NXB Laodong, 2006); Gái điếm (NXB Văn học, 2008); “Con đường dài đến hạnh phúc” (NXB Công an nhân dân, 2008); Into the Abyss ( Nhà xuất bản Công an nhân dân, 2009); Bão tố (Nhà xuất bản Công an nhân dân, 2009); Cao chạy xa bay (Nhà xuất bản Hà Nội, 2010); Hỗn danh (Hội Nhà văn 2011). Cuốn tiểu thuyết “Cơn bão” lọt vào Chung khảo cuộc thi tiểu thuyết Hội Nhà văn Việt Nam năm 2008-2010 (mang tên “Ngôi nhà của người chết”).