mùa hè

Là Nancao

– ha

đầu hè, mưa hoa nở, vũ khúc đồng quê — như ngôi sao xa xôi

tình yêu của anh là tình yêu của em

là Một ngôi sao rơi và trái tim tôi tan nát, lơ lửng trên bầu trời-một ngôi sao rất lạ và một ngôi sao ở xa-những vần thơ của tôi-những vần thơ của tôi đau khổ vì bầu đắng. Hạt thóc đầu, cơ em kêu. Khi buồn cười, thân quay đầu xuống đất, nhấc chân nâng đỡ trời. Thân em còn hạt thì bao nhiêu tinh hoa, đừng cho mật ngọt. Đổ bánh chua và đừng để ai ngủ quên. Hai bàn tay mở ra trở lại, tình yêu muôn màu muôn vẻ, tuổi thọ bị gián đoạn, cuộc đời bị gián đoạn, có lúc muốn thật ngọt ngào, muốn ngọt ngào, có lúc muốn gào thét, muốn gào thét, Muốn khóc thì tim muốn vỡ, vỡ mười Em cao hứng hát khúc hùng ca Em bay lên trời, Trọng Sơn xa rồi từ từ Đậu đậu trên nóc mái nhà tôi. Cột tre, con ơi, vâng, chợ làng con về vắng, hoa tím trên ngực mẹ, vẹt đẩy võng ngang nhà, lục lạc rỉ rả, diều bay qua sừng trâu già. Làng sớm hơn, đầu làng là một bà lão, nằm ngủ gần lũy tre kêu cót két. Tôi giật mình vì tiếng sấm giữa đêm trăng dậu, tôi trồng hoa, trồng củ. Ăn tối

    Leave Your Comment Here