Mùa cà phê
- Sách
- 2020-12-04
Nguyễn Thanh Nga
Ít ai để ý đến vẻ đẹp của hoa cà phê. Nhìn chung, mọi người nghĩ rằng chỉ có hoa cà phê mới mang lại hiệu quả kinh tế đáng kể. Vì vậy, sau khi lang thang dưới vườn cà phê vào mùa xuân, bạn mới có thể ngắm nhìn vẻ đẹp của mọi biểu cảm của cô ấy. Tôi đã nói điều này nên đi ngược lại với bí mật của nhiều loài hoa khác. Vì hoa cà phê luôn mong được thể hiện mình qua việc nở hoa. Tôi không biết nhiều về cách cây cối phát triển, nhưng tôi chắc chắn, cũng giống như con người, mùa ra hoa là mùa xuân. Cà phê nở rộ tô điểm cho mùa xuân ở Việt Nam, với tông màu trắng trong ca khúc “Chính nghĩa và bất tận” Tây Nguyên.
Người dân trên núi có quy luật trồng cà phê là ba phần ba. Lễ hội mùa xuân đã kết thúc, và ngày thứ sáu là ngày bắt đầu tưới cà phê. Tất nhiên, đây chỉ là thói quen, do hoàn cảnh cá nhân, có người tưới trước, có người tưới lại. Khí hậu quanh Đà Lạt mang đặc trưng của mưa xuân trải dài, khi cơn mưa khan hiếm dần, những cành cây mang theo chút lạnh phương Bắc tràn về, đánh thức những nụ hoa li ti trên cành cà phê. Vì sợ hoa không đều, người làm vườn tưới nước cho chúng cùng một lúc. Gốc cây đang đói mùa khô nên uống nước để vòi mát. Buổi sáng, người ta gọi hoa cà phê nở, làm sạch đường quê. Tỏa ra hương thơm mạnh mẽ và ngọt ngào. Cả đất nước sống trong nước hoa này. Các vùng quê Bảo Lộc, Di Linh, Đức Trọng, Lâm Hà, Đam Rông khoe sắc rừng đẹp bởi sắc trắng tinh khôi, trữ tình. Nếu như hoa dã quỳ khoác lên mình tấm áo vàng ấm áp để báo trước mùa xuân đến thì hoa cà phê nở rộ như sắc thắm của thiếu nữ lại khơi gợi vẻ đẹp diệu kỳ của mùa xuân. Màn sương ùa vào mang theo những tia nắng đầu tiên, và tôi đã khóc vì sốc. Một chùm hoa trắng tinh đã thể hiện vẻ đẹp của thế giới. Mùi thơm trên mũi đậm. Tôi khẽ hắt hơi một cái, rồi nhìn quanh những ngọn núi và ôm hôn. Mùa xuân vác máy ra quán café sân vườn gặp một đôi trai gái đang mùa tưới nước, tâm hồn ta chợt thấy bồi hồi. Tôi chợt ngồi nhổm dậy những nụ chưa nở, những nụ nhỏ này như chiếc răng sữa chưa cắn ngón tay ai. Tiếng máy gầm rú xa xa, nước đổ vào gốc, trai gái gọi nhau dưới tán lá xanh như ngọc. Đất nước ôm ấp âm thầm, ấm áp đỏ bazan, vỏ cây nhăn nheo bám rêu. Tất cả những điều này làm cho tâm hồn chúng ta rất tươi mới. Nhìn cảnh người trồng cà phê vất vả, vừa thưởng thức ly cà phê thơm phức, vừa nghĩ về mình, tôi mới biết hoa cũng được chắt lọc từ mồ hôi công sức. Từ mưa và nắng, từ trời và đất. Có lẽ đó là do cái tình tha thiết của con người vùng quê yên bình. Phải chăng đây là món quà quê hương tình yêu đất nước, con người … Có một nghịch lý thú vị về hoa cà phê, hoa trắng và giọt cà phê đen. Ngọt nhưng đắng. Thiên nhiên nhắc nhở chúng ta về phương pháp Âm Dương. Trắng là đen và đen là trắng. Có đắng trong ngọt và đắng trong ngọt. Đây cũng là quá trình của cuộc sống. Biết đâu cuộc sống con người cũng có thể học hỏi và trải nghiệm từ thiên nhiên?