Nhà thơ Ruan Wenhui bị lừa
- Sách
- 2020-12-24
Lê Bầu
– Lúc này, nhà thơ, nhà giáo Nguyễn Bùi Vợi sau thời gian dài công tác tại Vĩnh Phúc đã trở về Hà Nội để sinh hoạt trong đội thơ của Đài Tiếng nói Việt Nam. Anh ta và vợ đã có một vị trí trên “radio” trong một ký túc xá ở Ngã tư.
Vào thời điểm đó, nơi này lẽ ra phải cách xa thành phố. Bỗng một ngày, một thanh niên với chiếc cặp đen đến nhà và vui vẻ giải thích “bức thư” của mình:
– Thưa thầy, con là học trò của thầy, nhiều khi thầy không nhận ra được. Tôi, vì anh ấy có nhiều học trò nên tôi không nhớ nổi. Nhưng học trò chúng tôi dù đã già, râu tóc bạc trắng cũng không thể quên được thầy. . . Hôm nay tôi có việc đi TP Vinh nhưng ra ga hỏi thăm thì người ta nói đến chiều tối mới có tàu. Tôi đã tính toán thời gian chờ tàu lâu lắm, và cách tốt nhất là đưa trực giác của thầy và trò đến gặp thầy. Nhiều người bạn đã chỉ cho tôi địa chỉ của giáo sư từ lâu, tôi vẫn còn ghi trong sổ tay, vì nghĩ nếu có dịp sẽ đến thăm ông… hôm nay tôi mới thực sự có cơ hội …- Quả thật, từ khi ông còn ở Việt Nam Từ khi có tác phẩm Tiếng đàn, nhà thơ Nguyễn Bùi Vợi cũng đã đến thăm nhiều cựu học sinh. Hôm nay có một học sinh thông cảm còn vui hơn.
Cô giáo mời các bạn học cũ uống trà, sau đó thầy trò lại giở những câu chuyện cổ … đây là một bài thơ cần thiết. -Thời gian trôi nhanh, trời đã về chiều. Thầy Vôi liền đề nghị:
– Chiều nay, tôi sẽ đến đây ăn tối với anh ta và chắc chắn sẽ đi tàu vào buổi tối. Đây chỉ là một bữa cơm dưa chua, không phải cá cầu kỳ …—— Cậu học sinh tỏ vẻ thần kỳ rất lâu, sau đó vâng lời cô giáo và ở lại ăn tối. Nhưng anh ấy đưa ra đề nghị:
– Em sợ sau khi xếp hàng mua vé ở ga tàu sẽ bị trễ giờ ăn tối, có lẽ hết vé. Hay bây giờ ra ga xếp hàng rồi về ăn cơm, đảm bảo ăn tối trên tàu. Nhưng … nhưng … kể từ khiNếu anh ấy đến cây xăng, anh ấy chết, và anh ấy cho tôi mượn chiếc xe đạp … sớm. Những ngày còn là “học sinh cũ” của anh. Kết quả là anh hát bài “Nhất thời chưa vãn hồi” -không quay lại một lần. Nhà thơ Nguyễn Bùi Vợi ăn quả lừa ngọt mà không ra gì.
Một người bạn thơ đã viết thơ cho anh ta. Bài thơ này đầy nhịp điệu:
Nhà thơ xứ Nghệ bị lừa một con cá … “Chàng sinh viên” cố nhắm mắt, phải thở phào: “Ôi đời … trong veo …”.
(Nguồn: Văn nghệ Công An)