Hồi sinh tôi (một chùm thơ)
- Sách
- 2020-12-28
Thùy Liên – hồi sinh tôi – hồi sinh trí nhớ chói lọi – hồi sinh vùng tôi bị ám ảnh – màn đêm buông xuống tôi, hạt mưa đen thức giấc, ký ức vẫn còn Mới, còn đó, chưa có những vì sao, hạt mưa, hạt dầu, giọt mưa hoa thơm trái thơm trên mái nhà hội Em ngủ nhắm mắt …
Áo mỏng manh Em thành thơ
Qt — -Người cà phê cắn nát đêm đông xanh trưởng thành ngày ta gặp nhau -Trở về ngày xưa ta đã quen gieo hạt trên đường cô đơn tình yêu, hồn mở lối mong manh, anh thành thi sĩ tình yêu. . Bước chân của cô ấy nhẹ nhàng bay bổng và bay như điên – ngày đó, chúng tôi đã quen với cái ngày những cô gái trẻ hành động lén lút trong rừng, bồn chồn, tay vỗ tay. Cây liễu xanh quê em …
Cam 2/5/2007
Mưa nắng đèn xanh
Thiếu nữ mặt ướt sương gió ông già làm rối tóc Nàng rụng tóc vấp cỏ dưới chân núi, dấu hỏi bay trên cây mía mài những ngày lưu lạc. Anh thở nhẹ trong nước, nghe giọng cô gõ rơm, nghĩ đến thiếu nữ. Mưa dầm dề những ngón tay hạnh phúc đong đầy những hạt xanh lấp lánh ……
Bóng mùa hạ
Mùa hè, em tối tăm trên thân, em giấu mặt đi. Đằng sau mái tóc óng ả và bồng bềnh, những sắc màu vang vọng, tôi mòn mỏi tìm kiếm một điều bí ẩn, và bước qua cánh cửa hẹp của hạnh phúc – Tôi đánh rơi những giọt hoài niệm trên sợi dây chuyền. Trên sợi dây chuyền, người hầu gái chóng mặt đã từ bỏ tôi Lời từ biệt của tôi
Tôi soi sáng ngọn núi đỏ khát tình, đóng dấu định mệnh vào vách núi, cuốn lấy khe núi khô cằn, tiếng khóc yêu xé cỏ Thịt và thạch; Giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày … tháng 4 năm 2007