Trương Anh Quốc đau lòng khi nghĩ đến DongHae

Anh Vân: Tình hình Biển Hoa Đông hiện nay rất phức tạp. Bạn cảm thấy thế nào khi là một thủy thủ?

– Tôi cũng là một người yêu nước trong tất cả những người yêu nước của chúng ta, cũng trong đau khổ và khi biển cả bị xâm lăng. Tôi làm việc trên biển, vì vậy tôi có thể xoa dịu nỗi đau này. Nếu không muốn lạc vào đại dương, chúng ta phải đoàn kết và bảo vệ. Không ai có thể giữ nó như một khu vườn.

Tác giả Trương Anh Quốc .

– Gần đây anh kiên định hơn bao giờ hết, tại sao vậy?

– Tôi đã không trở lại biển. Sau khi đi du lịch, tôi thường nghỉ ngơi để lấy lại sức và làm những việc mà khi đi biển tôi không thể làm được. Tôi sẽ thực hiện công việc một cách chính xác với kiến ​​thức chuyên môn của mình. Một trong những điều yêu thích của tôi ở biển là có nhiều thời gian hơn, nhưng thời gian trên đất liền đã bị cắt giảm, và cuối cùng tôi không thể tách rời những gì tôi muốn làm.

– Bạn có thể kể thêm về tuổi thơ của mình được không?

– Tôi lớn lên ở một thị trấn miền núi ở huyện Côn Sơn, tỉnh Quảng Nam. Là con nhà nghèo, từ nhỏ tôi đã được nuôi nấng và dạy dỗ.

— Tại sao bạn ở lại ngành hàng hải? Tôi không có cơ hội để rời khỏi khu phố. Mình thích đi du lịch nên đang theo học ngành hàng hải để biến ước mơ thành hiện thực. Sau đó, tôi đi vòng quanh thế giới và đặt chân đến hơn 30 quốc gia.

Các công trình của Anh thường gắn liền với hình ảnh đại dương. Đại dương, sông nước, nếu một ngày phải phá vỡ nguồn cảm hứng quen thuộc này, bạn sẽ nghĩ gì?

– Truyện trên bờ mình cũng viết, nhưng truyện này không bất ngờ, cũng không sâu như sông viết ở phía trước. Mỗi người đều có cơ quan viết của riêng mình và một pháo đài ngắn gọn. Khi đề tài tôi chọn chỉ có một số tác giả, tôi có lợi thế hơn. Nó chỉ là một cuốn tiểu thuyết, tôi đã rất hạnh phúc. Việc sử dụng các chủ đề cũng có thể thiếu kinh phí. Em tuy chưa trẻ nhưng cũng chưa già, ngày mai em sẽ thử sức với các môn khác khi thấy trưởng thành.

– Rất khó để đọc các tác phẩm văn học của một nhà văn trẻ, những điều này có hấp dẫn bạn không?

– Văn học của các nhà văn trẻ chủ yếu là đương đại. Tôi không có cơ hội đi nhiều nơi và quen biết nhiều người nên không biết gì về mọi thứ, từ sân khấu, nhân vật, cuộc đời tác giả mà hoàn cảnh chuyển thể thành lối viết. . Đôi khi đọc tác phẩm, tôi muốn làm lại, gặp vài người bạn quen. Thú vị .—— Ban tổ chức đã có nhiều điều không hài lòng về Hội nghị Nhà văn trẻ lần thứ 3. Bạn có nhận xét gì?

– Điều kiện ăn ở không tốt lắm, nhưng tôi nghĩ không sai, “chỉ là” sai. “Tôi là người dễ gần nên không đòi hỏi cao. Tôi rất vui khi đến dự hội nghị. Tôi có thể dành chút thời gian nhưng không sao cả. Chỉ vài ngày thôi chứ không phải cuộc sống. Tôi ngưỡng mộ đến đất nước mình du lịch và đổ mồ hôi bằng xe đạp. Hoặc người phương Tây đổ mồ hôi và cung cấp điều hòa cho xe máy, ô tô. Nếu người dân của tôi đi du lịch nước ngoài, tôi có đi xe đạp như họ không? Nếu họ không tìm thấy niềm vui thì tại sao họ phải? Tôi còn trẻ, tôi nghĩ Không quá để ý đến những chuyện vụn vặt, sai lầm là những sai lầm không cố ý, lần sau sẽ suy nghĩ kỹ hơn Tôi hài lòng với thành quả của cuộc họp, tức là sự gắn bó giữa cuộc họp và nhà văn trẻ.

– Anh ấy đã giành giải nhất về sáng tác ở tuổi 20. Cuộc vận động ở tuổi 20 gây được rất nhiều lời khen ngợi. Một số người nói rằng anh ấy không biết viết vì cuốn sách anh ấy mang theo chỉ là nguyên liệu thô của cuộc sống và chưa bị cắt bỏ. Bạn nghĩ sao?

– Tôi đánh giá cao điều này. Nếu bạn đã nghe ý kiến ​​này trước khi gửi dự án, tôi chắc chắn sẽ đọc và sửa rất nhiều. Thành thật mà nói, Tôi đang học ngành kỹ thuật thuần túy (kỹ thuật điện) và tôi không được phép viết chữ Văn hoặc các môn liên quan đến văn học, vì yêu thích văn học, tôi cố gắng tìm cách tự viết nên việc viết lách không hề dễ dàng đối với tôi. Khi tôi gặp vấn đề, tôi luôn muốn biếtBiết cái gì, viết cho ai trước và sau đó xem xét cách viết. Khi đi thi lần trước, tôi viết vội trên biển nên sau khi in cuốn sách này, tôi đọc thấy có nhiều chỗ không như ý. Nếu tôi phải viết lại cuốn sách này một lần nữa, nó sẽ tốt hơn.

Trương AnhQuốc thích đọc tác phẩm của các nhà văn trẻ.

– Bước vào thế giới văn học theo nghĩa đen, bạn thấy mọi người trên thế giới này như thế nào? Ai là nhà văn tốt nhất của bạn?

– Ở đâu cũng có người tốt, nhưng ít người tốt. Tôi lạc quan Tôi tin rằng các nhà văn luôn trong sáng và đẹp đẽ như những vần thơ của họ. Chỉ trích lẫn nhau cũng là do quan tâm và yêu thương, nhưng điều này không có ác ý. Nhưng nhiều khi nghĩ lại mình rồi chợt thấy chạnh lòng, sao lại đâm chém nhau thế này. Tôi cũng có nhà văn, nhưng không nhiều. Ở mọi người, tôi học được rất nhiều điều. Khi tôi gặp họ hoặc nói chuyện với họ, tôi đã nghĩ ra rất nhiều ý tưởng.

– Tại thời điểm này, bạn nghĩ văn học đã mang lại điều gì cho cuộc sống của bạn?

– Niềm vui và những người bạn. Nếu tôi không viết, tôi sẽ không có bạn văn.

– Bạn luôn mang theo những gì?

– Bút và cuốn sổ nhỏ. Trí nhớ của tôi không tốt, nếu được bạn nhớ ghi vào sổ tay nhé. Ngoài ra, tôi thường mang theo máy ảnh bên mình. Tôi nghĩ tất cả những người ra đi sẽ làm điều tương tự.

– Bây giờ bạn đang viết gì?

– Tôi còn phải lo cho cuộc sống của mình trước, tôi không có nhiều thời gian để viết. Khi có thời gian, tôi viết. Tôi sợ giai đoạn không trôi qua nên kế hoạch của tôi phải giấu kín.

Trương AnhQuốc, sinh năm 1976, tại Quảng Nam. Anh ấy là kỹ sư tàu hải quân. Anh Quốc từng đoạt giải nhì cuộc thi văn tuổi 20 (2005) và giải nhất cuộc thi văn nghệ tuổi 20 (2010). Ông đã xuất bản các tập sách nhỏ: biển cả, sóng gầm, lũ đầu mùa … và có rất nhiều sách trên các báo, tạp chí.

    Leave Your Comment Here