Vì cốt lõi của Sài Gòn là sông
- Sách
- 2021-02-21
1. Tại một cuộc hội thảo văn học, một nhà văn đã chỉ ra rằng Sài Gòn không tốt. Người viết cho rằng những phẩm chất đặc trưng như sắc có chất huệ, Hà Nội có chất Hà Nội, Tây Nguyên có chất Tây Nguyên, thậm chí miền Tây có chất Tây nhưng Sài Gòn vẫn không có chất.
Sài Gòn
Không chất
Theo khẳng định của tác giả thì có chút, không có.
Nhưng “chất lượng” là gì?
“Tâm hồn” là “tự nhiên”, “hương vị”, “bản chất”, “phong cách”, “lối sống” … hay “tôn giáo”? “Đạo Sài Gòn” có công bằng không?
Không ai thảo luận về nó vào ngày hôm đó.
Vì Sài Gòn vẫn là Sài Gòn.
Còn Sài Gòn thì sao?
Có thể như thế này:
Không sao
Đây là chuyện Sài Gòn.
2.
Tôi sinh ra ở Sài Gòn. Thành phố này như một cái bóng đối với tôi. Hơn sáu mươi tuổi.
Tôi là một tiểu thương ở Sài Gòn.
Trời Sài Gòn nóng nực, oi bức.
Tôi bỗng chốc trở thành cọng rơm cuối cùng ở Sài Gòn sớm nở tối tàn.
Sài Gòn cõng em, thời gian trôi như thác lũ.
Tôi chở Sài Gòn mà mày rậm như rạ. Sài Gòn là hang động của tự nguyên sơ. -Saigon là thời gian dự kiến cho bản thân thanh tịnh. -Saigon là người thức dậy mỗi khi tôi ngủ muộn. -Saigon là một loại hề. Tôi thích nói đùa với tôi lắm.
Sài Gòn là vậy, nhưng không phải như vậy.
Thích tôi, nhưng không phải tôi.
Sài Gòn trong tim em bỗng tối tăm, bóng người nhưng lòng anh sẽ không bao giờ tan biến.
Sài Gòn vốn dĩ rất đẹp. Đó là nó!
Nhưng anh ơi, anh muốn một người mà Sài Gòn không có
thật sao? Sài Gòn nói “phải hôn”?
Điều này có nghĩa là bạn phải “đón nhận” cuộc sống. Sống với mọi người không phải là sống với Chúa. Sống với thân mình không ác, ma.
Hôn Sài Gòn là có thật, có nên hôn không?
3.
Triết học của Ortega tin rằng con người không có “tính cách”. -Vì “phép tính” là cố định. Đây là lý do tại sao ong có tính khí, rùa có tính khí, gấu giống như ễnh ương… nhưng người thì khác người. Ổn mà. Tôi thích thay đổi mãi mãi. lặp đi lặp lại. Những ngày xấu hổ, thời tiết đen tối .—— Theo cách này, Sài Gòn không thành vấn đề .—— Vì trái tim của Sài Gòn là sông. anh ta ở đâu?
Vì vậy, Sài Gòn đang thay đổi theo thời gian như một làn sóng thay đổi trong một khoảnh khắc như bầu trời đổi màu lúc bình minh. Dòng nước được chia thành hai.
Sông Sài Gòn không chia đôi, mà ngàn hướng. –Có một đường chân trời vô tận ở đây. -Với anh, Sài Gòn có thể không. — Không quan trọng.
Sài Gòn vẫn là một ẩn số đối với tôi.
4.
Một lần đến một nơi ven sông ở Sài Gòn, tôi dự đám tang ở một công viên bên cạnh tôi. Lúc bình minh.
Nhịp điệu vui vẻ, nhiều người trong công viên đang tập nhạc.
Chiếc xe tang đang đi dưới gốc cây bên đường.
Trong vườn, nhiều người đang chạy nhảy, và nhiều người đang nhảy múa. địa phương. Các ngã tư giao thông luôn chật cứng.
Sẽ không có ai đi đến U khi họ nhìn thấy sự sống và cái chết, và nhường chỗ cho nhau trong thành phố quá đông đúc này.
Không sống không chết đôi khi cùng nhau bước đi và sống hòa thuận với nhau trong thành phố vui buồn này. Vậy nên Sài Gòn muôn ngàn gương mặt.
Trên bán đảo Đại Khánh, tôi thường nhìn sông Sài Gòn đầy lục bình
Trên những cánh trôi NC -Chỉ một thành phố lớn như Sài Gòn mới có thể cho ta cảm giác “đơn độc” như vậy. Với tôi, Sài Gòn là một bán đảo rộng lớn. Và tôi muốn có một đôi mắt của chính mình, đôi mắt của một con cò chơi một mình.
Cái nào “chúng ta nên hôn”? “Nhất định phải hôn” .—— Nhật Chiêu