Nơi này không có tên (nhóm thơ)

Nguyễn Thương Việt – Nơi này không có tên – Ranh giới mềm mại của những bài thơ theo trình tự thời gian, nửa đời không rõ, và những ngày hoang mang, ngày qua ngày – Vẫy tay, đi xa, uống nước mặn, hút thuốc, đại dương – đây là một cuộc đời tan vỡ, nơi này không có tên. , Bạn có một hàng mi nhỏ, quên đi quá khứ

trở về không gian chật hẹp để có một phép màu trao đổi đôi mắt

– cơ thể trần trụi của bạn trước khi

sống một cuộc sống rất dễ dàng, thưa bà, một lần dễ thương và đáng yêu Cơ thể trần truồng của bạn, tôi tiếp tục đi theo bước chân của chính mình – Cicada khiến tôi hỏi người phụ nữ đã mất mạng – Tôi ngồi trong vòng tay, khao khát nỗi buồn buồn của Cuồng.

Hàng ngàn cơn gió không được gọi là quá khứ Tokyo — Con đường mờ ảo của chân dung tôi vẫn còn lúng túng, tìm kiếm sự bình yên, màu sắc cổ xưa của buổi chiều Ton Nu Flap

Giống như một cuộc đời tan vỡ, nhìn vào những đám mây mỗi ngày Mùa thu đang chờ hóa thân của tảng đá gầy Ton NuTa

    Leave Your Comment Here