Cuốn sách của Ngô Bảo Châu thu hút người đọc học toán

Tối 2/8, tại sảnh Trung tâm Văn hóa Pháp, Hà Nội đã diễn ra buổi tọa đàm giới thiệu tác phẩm “Ai và Ký ở miền đất vô hình” của tác giả Ngô Bảo Châu và bạn Nguyễn. bài văn mẫu. Dù chỉ mới bán được hơn bốn tháng, nhưng cuốn sách đã được tái bản tới bốn lần, hàng chục nghìn cuốn đã được bán ra. Từ người lớn đến trẻ em, toàn bộ gian phòng của Trung tâm Văn hóa Pháp đều tràn ngập phong thái của công chúng, họ cũng thể hiện nét duyên dáng riêng của Ái và Kỳ.

“Ai và Ký ở vùng đất vô hình”, hai tác giả đều thống nhất gọi thể loại này là “tiểu thuyết toán học”. Với việc lựa chọn hình thức truyện cổ tích, cuốn sách này là cuộc phiêu lưu của hai nhân vật Ai và Ky trong thế giới của những con số và cấu trúc, trường học và kích thước. Con đường mà Ai và Ky đã đi qua trong lịch sử bắt đầu từ giai đoạn đầu của toán học, bao gồm tiên đề đầu tiên của Euclid và đường chấm, tiên đề Cartesius với tọa độ và phương pháp cho các ý tưởng trừu tượng … lý thuyết toán học hiện đại. Họ giải thích về hai nhân vật mà Ai và Kỳ gặp, và họ nói chuyện với các nhà toán học nổi tiếng ở mọi lứa tuổi để hiểu các định luật, định lý và vẻ đẹp của toán học.

Có bốn diễn giả tại hội thảo. Từ trái sang: TS Hà Huy Khoái, nhà văn Nguyễn Phương Vân, nhà văn Ngô Bảo Châu, nhà thơ Trần Đăng Khoa. Nhiếp ảnh: Nhã Nam.

Theo Tiến sĩ Hà Huy Khoái, cuốn sách này tự nhiên mang đến sự thật cho người đọc với những hiểu biết sâu sắc và cách giải thích đơn giản. Theo ông, GS. Ngô Bảo Châu là người hiểu rõ bản chất của toán học nên anh đưa ra những bài toán rất phức tạp dễ hiểu, để mọi người trở lại hồn nhiên xem toán học. Trong cuốn sách này, anh ta có thể đọc các vấn đề toán học, văn học, lịch sử và triết học. Đặc biệt, triết lý giản dị nhưng sâu sắc được lồng vào tác phẩm, chẳng hạn như “Tôi có nghi ngờ” (xuất phát từ quan điểm triết học “Tôi nghĩ là tôi”), thể hiện chiều sâu như “Người Enbaozhou”, vì khi Người này nghi ngờ người kia, nghĩa là “tôi” đã tồn tại.

Nhà thơ Trần Đăng Khoa từng nói những cuốn sách ai cũng từng đọc nhưng hiểu sâu không phải là những câu chuyện đơn giản. Càng trải nghiệm, người đọc sẽ hiểu nội dung của nó dưới nhiều góc độ và ý nghĩa. “Thần điêu đại hiệp” cũng cho biết, cuốn sách được viết cùng nhau, nhưng không có dấu hiệu của sự kết hợp nào, nhưng phong cách và nội dung của hai người lại trộn lẫn.

Giáo sư En Baozhou và Giáo sư Ruan Vankai với tư cách là độc giả. Ảnh: Nhã Nam. Wu Baozhou chia sẻ rằng cuốn sách này bắt nguồn từ tình bạn giữa anh và Ruan Van Fan. Ngô Bảo Châu dành tặng kiến ​​thức toán học “Ai và Ký ở xứ sở của những con số vô hình” do hai người bàn bạc thống nhất về phong cách nhân vật, cốt truyện và diễn biến câu chuyện. Trong tám tháng viết bài này, Ngô Bảo Châu sống ở Mỹ và Nguyễn Phương Vân sống ở Việt Nam, nên hầu hết mọi người trao đổi thông tin qua Internet. Thỉnh thoảng Ngô Bảo Châu sẽ trình bày ý tưởng, vẽ hình, scan rồi gửi cho Nguyễn Phương Vân. Cuốn sách này được viết theo một phong cách nhất quán và rõ ràng. Nguyễn Phương Vân cho rằng Ngô Bảo Châu đã làm theo trái tim của một nhà toán học và cắt bỏ hết những gì vụng về, hùng biện.

Một hình thức mới được sử dụng, nhưng nội dung của “Ải và Ký số vô hình ở nhà” hoàn toàn là kiến ​​thức toán học, điều này khiến nhiều độc giả tò mò về các yếu tố văn học của cuốn sách này. Theo Ngô Bảo Châu, lựa chọn hình thức tiểu thuyết chỉ là lựa chọn cách viết, nhân vật, ranh giới miêu tả và lựa chọn cung cấp cảnh để tác phẩm truyền tải nội dung. Khả năng toán học. Cả hai tác giả đều cho rằng đây chỉ là tác phẩm mang tính chất danh dự, không phải tác phẩm văn học. TS Hà Huy Khoái cho rằng thành công về mặt văn học của cuốn sách này nằm ở việc lựa chọn hình thức truyện cổ tích. Theo ông, chỉ có trong truyện cổ tích, các nhà toán học nổi tiếng hàng thế kỷ mới có thể ngồi dưới một mái nhà, cùng nhau trò chuyện, tái hiện toàn bộ quá trình toán học từ thuở sơ khai cho đến ngày nay. – “Ai và Kay ở xứ người vô số”.

— Cuốn sách này thành công ngoài mong đợi đối với độc giả, điều này khiến hai tác giả hài lòng. Tuy nhiên, theo Ngô Bảo Châu, điều đáng tiếc là nhân vật chỉ sống dựa vào kiến ​​thức khoa học và không cảm thấy buồn hay vui về cuộc sống. Các nhà toán học cho rằng nếu viết lại sẽ khiến nhân vật dễ xúc động, vui vẻ và yêu đời hơn.

Theo Wu Baozhou: “Ai và Kai đang ở xứ sở của những đứa trẻ. Những con số vô hình trung mang đến cho người đọc niềm yêu thích toán học. Thấy rằng toán học khôngMột công cụ đo lường hoặc công cụ được sử dụng trong khoa học đời sống thiết yếu khác, chẳng hạn như thơ ca và âm nhạc. Có nhiều ý kiến ​​cho rằng cuốn sách này còn nhiều chỗ khó hiểu nhưng Ngô Bảo Châu mong rằng nó có thể kích thích trí tò mò của độc giả, đây cũng là con đường đến với toán học. Học tập .—— Haan.

    Leave Your Comment Here