Đã xuất bản cuốn sách “Đinh Nguyên Hoàng” (Đinh Nguyên Hoàng)

Nguyễn Hoàng Diệu Thúy

– Đội chuẩn bị gồm Chương Thâu, Đào Duy Mẫn, Nguyễn Tiến Đoàn và Phạm Bảo, Đào Duy Mẫn là hậu duệ của Đào Nguyên Phổ, là nhân vật lịch sử quan trọng cuối cùng. Thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20.

Nguyễn Phước (1861-1908), tiền thân là Đào Vạn Mai, tên húy là Kanjiang, biển tên là Tao Bi, quê ở xã Thôngpan. Huyện Quỳnh Côi, tỉnh Thái Bình (nay là thị trấn Quỳnh Hoàng, huyện Quỳnh Phụ). Ông rất thông minh, học giỏi, đỗ cử nhân văn khoa năm 17 tuổi (1877). Sau một thời gian dạy học ở địa phương gần nhà, năm 23 tuổi (1884), ông được bổ làm Giao Chỉ huyện Tam Nông và Tri huyện, tỉnh Phú Nông. Giang (Bắc Ninh), nhưng bị đuổi vì “trộm thuế địa phương. Ông lại dạy học ở Nam Định và giao du với các sĩ phu yêu nước …. Năm 1895, theo lời khuyên của Nguyễn Xuân Tiên, ông ra Huế học. Năm 1898, Ông dự thi ở trường Quốc Tử Giám, Đinh Nguyên Hoàng Giáp được phong chức Hàn lâm viện, ở kinh đô này, ông đã khám phá, đọc và tiếp thu nhiều tư tưởng mới qua “Tân thư”, ông còn học thành thạo “Pháp quốc ngữ”. “Trường học” dạy bằng tiếng Pháp giúp ông mở mang kiến ​​thức .—— Bìa sách .—— Năm 1902, ông từ Phổ thông trở về Hà Nội, làm phóng viên thành phố Đà Nẵng, viết nhật báo, rồi viết nhật ký “Đài “Vietnam” (1905), khi tờ Ko Dong (1907), lúc đó Ruan Ruan N đang tích cực hoạt động, truyền bá tư tưởng “tân học”, và tham gia thành lập Đông Kinh Nghĩa Thục để phổ biến và thúc đẩy “tân học”. “Có những đóng góp quan trọng và kỹ thuật. Công nghệ, văn minh phương Tây, viết sách giáo khoa, và sử dụng báo chí để” cải tạo cường quyền “. Các hoạt động yêu nước và chống thực dân của ông và đồng nghiệp Đông Kinh Nghĩa Thục (Đông Kinh Nghĩa Thục) Ngày đêm không màng gián điệp theo dõi, săn lùng, khống chế, vây hãm hại nước, sau khi Đông Kinh Nghĩa Thục đóng cửa, kế hoạch đầu độc lính Pháp ở Hạ Thanh đã kết thúc.Năm 897, Đào Nguyên Phổ bị truy nã ráo riết hơn, đến nỗi chắc chắn phải sa vào tay giặc để giữ thanh danh, tránh sự di cư của gia đình, bạn bè, đồng chí. -Trong phần giới thiệu cuốn sách, Giáo sư Chương Thâu cho biết: “Rõ ràng Phật Đạo Quang đóng một vai trò và vị trí quan trọng trong quá trình cải cách văn hóa và xã hội đầu thế kỷ 20, và điều đó rất đáng được tôn vinh. Nhưng, cho đến nay, lịch sử của chúng ta Cuốn sách chưa được đánh giá và nghiên cứu về con người và nghề nghiệp của ông này, năm nay nhân kỷ niệm 100 năm ngày mất của ông, chúng tôi được các đồng nghiệp và bạn bè của Đạo hữu động viên viết cuốn sách này để góp một phần nhỏ cho Sét. Ông đã tạo ra “nhân vật lịch sử – danh nhân văn hóa Tao Ruan”, trung thành với các nhà báo, nhà báo tiên phong, và là phương tiện giáo dục cho các ý tưởng cải cách.

    Leave Your Comment Here