Ruan Guangqiu và lịch sử thơ ca Việt Nam hiện đại
- Sách
- 2020-08-10
Hoàng Anh Lê
Từ thế kỷ 20, khi thơ bước sang một giai đoạn mới, hoặc trong quá trình đổi mới, đã có những tranh cãi trước khi mỗi hiện tượng thơ với những giọng nói khác nhau xuất hiện. Nguyễn Quang Thiệu và những bài thơ của ông là một hiện tượng, đại diện cho giai đoạn từ năm 1975 đến nay. Nhiều câu hỏi được đặt ra, nhưng họ cũng thức dậy để tìm câu trả lời vĩnh cửu nhưng có vấn đề: Thơ hiện đại – Truyền thống hay đổi mới? Chủng tộc hay hiện đại? Đông hoặc Tây?
Sáng ngày 28 tháng 6, một hội thảo khoa học về “Thơ ca Việt Nam hiện đại và Nguyễn Quảng Huệ” đã được tổ chức tại Viện Văn học Việt Nam. Bài thơ được xuất bản là “Đồng bằng”. Phó chủ tịch Tiến sĩ Nguyễn Đăng Diệp, Trưởng khoa Thư, đã dẫn dắt cuộc thảo luận thành một cuộc tranh luận đa chiều dựa trên lập luận khoa học cho những bài thơ của Nguyễn Quang Kuang, và rộng hơn là thơ Việt Nam hiện đại. Và thơ Việt rộng rãi hơn. Trong lời đề nghị của mình, PGS. Tiến sĩ Nguyễn Đăng Diệp đưa ra ba câu hỏi chính làm khuyến nghị cho cuộc họp. Thứ nhất: Trong quá trình cập nhật thơ ca Việt Nam hiện đại, từ cách mạng thơ mới đến thơ chống Pháp năm 1945-1954, thơ chống Mỹ 1954-1975, và cho đến năm 1975, hiện đại hóa thơ vẫn luôn mạnh mẽ. Từ năm 1975, Nguyễn Quang Thiệu đã trở thành một hiện tượng lớn trong giới nhà văn với sự đổi mới sắc sảo và táo bạo của mình. Thứ hai: Bài thơ của Nguyễn Guangqiu, kể từ cuốn sách “Ngọn lửa cháy” năm 1992, đã tạo ra một giai điệu, ngôn ngữ và kỳ quan mới, độc đáo trong thơ hiện đại Việt Nam. Đây là một bài thơ có từ trường. Thứ ba: Các vấn đề dân tộc và hiện đại được nêu ra trong bài thơ “Ruan Guangqiu”. Trưởng khoa Thư, Tiến sĩ Nguyễn Đăng Diệp, chủ trì hội thảo. Nhiếp ảnh: Xuân Thủy .
Tất cả những người tham gia đều khẳng định vị thế của Ruan Guangqiu là một nhà thơ sáng tạo trong thơ đương đại. Các bài phát biểu và trao đổi dần dần làm rõ lịch sử: khi tìm kiếm một sự đổi mới triệt để như vậy, Nguyễn Quang Thiệu sở hữu ngữ pháp và ngữ nghĩa dài, tự do và cường điệu. Mối quan hệ giữa nhà nước và hiện đại nằm ở đâu? Phần khác của hội thảo là về các yếu tố nội dung và hình thức mới của các bài thơ Ruan Quảng Tây.
Nhà thơ, nhà phê bình, phó giáo sư. Tiến sĩ Hồ Thế Hà đã lấy bài phát biểu của “Người mẫu gốc Ruan Guangshi” làm bài phát biểu khai mạc. Từ quan điểm phân tích tâm lý, He Hao Ha giải thích rằng trong các bài thơ của Ruan Guangqiu, có một chủ đề ám ảnh được gọi là Làng Cái, nhà văn của quê hương. Nhiều mô hình cũ có thể được bắt nguồn từ mô hình ban đầu của Làng Chùa, như sông, phụ nữ (bà, mẹ, phụ nữ nâng nước từ sông …). Đây là lý do cơ bản để tạo ra một thế giới hình ảnh đa biến và ảo trong các bài thơ Ruan Guangzhe, như được mô tả trong “Bài hát về quê hương”: “Tiếng nói của người đàn ông tình yêu trên tóc là ở đây, sữa mẹ thơm Mùi khuếch tán nhẹ nhàng vào ban đêm và thức đến tận đêm khuya “
Nhà thơ Mai Văn Phấn giải thích quá trình sáng tạo của Nguyễn Quang Thiệu, và nói rằng chính nhà thơ hiện đại và sáng tạo hơn trong” Lửa mất ngủ ” . “-Compared with thời thơ ấu” Ngôi nhà 17 tuổi “, bài thơ này được coi là một cột mốc quan trọng trong sự nghiệp thơ của Ruan Guangqiu. Nguyễn Quang Thiệu kết hợp hiện thực với siêu thực để tạo ra một không gian biến đổi. Đó là không gian của cội nguồn. Nhiều đại diện cho rằng, Ruan Guangqiu chảy qua một dòng sông ngầm trong những bài thơ của ông, đó là không gian văn hóa Daihe. Trong đó, không chỉ Nguyễn Đình Chinh và nhiều đại diện khác đang thảo luận đồng nhất, mà còn có một hành trình trở về (trở về quê hương, nguồn gốc hoặc có một cái gọi là thơ ca) – từ bỏ đất nước, tiếp cận nền văn minh phương Tây, hoặc từ bỏ truyền thống Bản mẫu) -và sau đó trở lại (có giá trị truyền thống, gốc rễ, nhưng nhìn nó ở một khía cạnh khác), một diễn ngôn mới và một quan điểm mới về ý nghĩa.
nhà văn Nguyễn Huy Thiếp tại hội thảo Bài phát biểu. Nhiếp ảnh: Xuân Thủy.
Bài thơ Ruan Guangqiu Cảnh được viết bằng ngôn ngữ ký hiệu. Chúng rất giàu ẩn dụ, liên tưởng, diễn đạt mạnh mẽ, ngữ nghĩa và mức độ cấu trúc của hình ảnh, và được nhiều người nêu lên. Thật khó để đọc và hiểu.Tôi, một số người cũng gọi nó là một bài thơ dịch, một bài thơ hỗn hợp, hoàn toàn trái với truyền thống. Nhà văn Dang Than đã bác bỏ những độc giả này. Theo Đặng Tân, dựa trên những khám phá gần đây, cần phải diễn giải lại thơ truyền thống là gì. Dương Lương không chỉ là tiếng Việt, mà không phải là thơ sáu âm tiết truyền thống. Đồng thời, nhà thơ Dang Than (Dang Than) đọc về sử thi “rắc đất nước” của người Môn trong nhà thơ Quang Thiệu. Do đó, những gì được coi là lai thực sự là gần nhất với nguồn. Dangdang nói rằng Ruan Quảng Tây tiếp tục đổi mới và bén rễ.
Một nội dung khác của hội thảo tập trung vào nội dung và cách thể hiện các bài thơ của Ruan Guangxi. Nhà phê bình Fan Xianxuan nói rằng những bài thơ Ruan Guangshou Rút đầy cảm xúc. Bằng cách viết nhiều ví dụ, nhà thơ đã tạo ra một ngôi đền chùa vừa có thật vừa ảo trong tâm trí độc giả. Bài thơ của Thiệu cũng là một thế giới hoài cổ, về một đất nước cổ đại – đất nước nguồn gốc, đất nước thứ hai – nơi nhà thơ hiện đang sống, và đất nước thứ ba là cả thế giới.
Nhà phê bình Nguyễn Chí Hoàn đã đề xuất ngữ pháp câu chuyện cổ tích của Nguyễn Quang Thiệu trong các bài thơ, trong đó trí tưởng tượng được mô tả thông qua các hình ảnh thực tế, như “Mất ngủ lửa”. Ruan Zhihuan cũng nói rằng độc giả nên sử dụng trí tưởng tượng để đọc những bài thơ của Ruan Guangqiu. Thư pháp tượng trưng, tứ tấu lạ, cấu trúc cuộc gọi … cũng là những gì đại diện nhắc đến trong bài thơ của Nguyễn Quang Thiệu.
Đánh giá lại của nhà phê bình Nguyễn Huy Tụ – đại diện chính của văn xuôi Việt Nam sau năm 1975 – Nói về điều đó, cần có một cuộc hội thảo về Nguyễn Huy Tiệp và thơ. Nhà văn nghĩ rằng bạn mình là một nhà thơ chu đáo, nhưng những nhà thơ vĩ đại thường là những người chu đáo về văn hóa, con người và cuộc sống. Nguyễn Huy Tiệp cũng chia sẻ sự đồng cảm của ông đối với văn học với những người bạn đồng hành của mình. Mọi người thường nhìn thấy thành công mà không có sự cô đơn của sáng tạo.
Nhà thơ Ruan Yuejian nói rằng nếu cần tập thơ thứ hai bằng tiếng Việt thì 10 mẩu NguyễnQuang Thiều được sắp xếp theo cách tương tự như 10 Thần Xuân. Nhà văn Văn Gia trích lời bình luận về Hữu Thịnh và cho biết ông không hoàn toàn đồng ý với quan điểm của Hữu Thịnh, rằng thơ chống Mỹ vẫn là một sáng tạo của thơ hiện đại trụ cột. Hữu Thịnh trả lời câu hỏi này và anh sẽ điều chỉnh quan điểm của mình sau khi nghe bình luận này. Trong thời đại đa cực hóa, văn học có nhiều trung tâm, và không thể nói thế hệ nào là chủ đạo. Hoặc, có thể nói rằng Ruan Guangqiu, Mai Fanpan, Chen Guangkui và Dang Huijiang có một trụ cột khác … Nhiều người bạn đã tham gia hội thảo Ruan Shi, Nhiếp ảnh Guangqiu: Xuân Thủy .
Vậy, Ruan Guangtai đã mang đến những gì cho quá trình trang trí? Theo nhà thơ Hữu Thịnh (Hữu Thịnh), những đóng góp này là: một lĩnh vực thẩm mỹ mới, bác bỏ tất cả thơ “bịa đặt, bắt chước”, tranh luận và im lặng đã cộng hưởng với nhiều quan điểm, tạo thành một “đa chiều”, tích lũy “. Tạo ra những giai điệu độc đáo, Nguyễn Quang Thiệu cũng là “phù thủy” của hiệp hội và trở nên ám ảnh với thơ ca. Cuối cùng, mọi bài thơ đều được đóng dấu. Đó là sự cộng hưởng của các mặt đối lập, nhưng nó thúc đẩy sự bình đẳng của các chi tiết. Đó là một hiện tượng thơ điển hình trong giai đoạn hội nhập.
Hữu Thịnh khẳng định Nguyễn Quang Thiệu thuộc về truyền thống. Hệ thống văn học, nhưng truyền thống văn học này là một trong những đổi mới. Thông qua trường hợp cụ thể của Nguyễn Quang Thik, đây cũng là câu trả lời cho lịch sử thơ ca Việt Nam hiện đại.
Hội thảo không phải là một lời khen, chỉ có một vài suy nghĩ được coi là một loại “dự đoán” trong thơ của Ruan Quảng Tây. , “Lời tiên tri”, “Sự thức tỉnh của thơ ca con người” nhanh chóng bị lãng quên trong quá trình đánh giá khôn ngoan của các thực thể khoa học. Tuy nhiên, không có ý kiến nào trong cuộc thảo luận để nhấn mạnh những gì còn thiếu và những gì không chính xác. Ngoài ra, nhà thơ Hữu Thịnh cho rằng bài thơ Ruan Guangtai Cảnh lạm dụng lời kể và cần một không gian âm thanh, từ hạ cánh đến lắng nghe Tiếng vang của bạn bè. — Nhà thơ Nguyễn Quang Thiệu vẫn im lặng trong cuộc thảo luận một ngày, chỉ nói vào phút cuối. Ông đã nói nhiều, nhưng đã mượn lời khuyên của nhà thơ Hữu Thịnh, nói rằng đã đến lúc Nguyễn Quang Thiệu đến mộ tìm một điểm hạ cánh trên đường. Ông vẫn im lặng, lắng nghe và chấp nhận những bài thơ về ông. Tất cả các ý kiến. .
Nhà thơ Nguyễn Quang Thiệu sinh ngày 13 tháng 2 năm 1957 tại làng Chua, Ung Hoa, Hexi (nay là Hà Nội), và hiện đang sống ở Hadong. Ông viết năm 1983,Năm 1993, ông đã giành giải thưởng của Hội Nhà văn cho bài thơ “Lửa cháy”. Ruan Guangqiu đã xuất bản 10 tập thơ, 16 bài tiểu luận, 3 cuốn sách dịch và hơn 300 cây bút để viết, tiểu luận, bình luận và văn bản. Ông cũng đã xuất bản thơ và truyện ngắn ở Hoa Kỳ, Pháp, Úc, Na Uy, Thụy Điển, Nhật Bản, Ireland, Colombia, Venezuela, Hàn Quốc, Đài Loan và Thái Lan. Được chọn từ sáu bài thơ do Nguyễn Quang Thiệu xuất bản: “Ngôi nhà mười bảy tuổi” (1990), “L’insomnia du feu” (1997), “Phụ nữ lấy nước từ sông” (1995), ” Nhịp điệu thời thượng “Delta” (1997), “Song of Night Birds” (1999), “Tree of Light” (2009).